“Tốt!” Trần ảnh vẫn cười ưu nhã, nụ cười ấy mặc dù chỉ nhàn nhạt, nhưng vẫn rất ấm áp.
Lam Dật Thần gửi cho Trần ảnh một cái ôm thật chặt, lúc này mới rời đi, trên mặt còn cười vô cùng vui vẻ.
Lạc Tình nhìn bóng lưng Lam Dật Thần, quay sang hỏi Trần Ảnh, “ Anh ta đi đâu vậy?’
Bây giờ vẫn đang trong giờ làm việc, anh ta khong về phòng làm việc, mà lại đi đâu?
“Có thể là đi gặp một khách hàng quan trọng thôi.” Trần Ảnh nói xong mới kéo cánh tay Lạc Tình, đi tới bàn làm việc của mình, “ Đi thôi, trước hết tôi nói cho cô biết những công việc của một thư kí.”
Dưới tán cây cổ thụ trong vườn hoa, Văn Hinh đang nhắm nghiền hai mắt nằm trên ghế dài, gương mặt lộ ra vẻ nhàn nhã hưởng thụ. Trên tán cây, chim hót líu lo, gió vườn xào xạc, một cảnh tượng vô cùng tươi đẹp ban trưa.
( Chỗ này chém mạnh nhé)
Lúc này, dì Lý bưng một đĩa bưởi đã bóc vỏ đi tới, “ Văn tiểu thư, đây là bưởi mới mua, qua đây ăn một chút nào.”
Văn Hinh khẽ mở mắt, thấy dì Lý, lập tức nở nụ cười, “ dì Lý, sau này cứ gọi cháu là Văn Hinh đi ạ, gọi như thế cho thân thiết ạ.”
Dì Lý đem đĩa bưởi đặt lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh Văn Hinh, sau đó mới đứng ở đằng kia nhìn Văn Hinh, hiền từ nói, “ Có thể thấy cháu như vậy, cuối cùng ta cũng yên lòng.”
Nghe vậy, Văn Hinh cười khổ, “ Bộ dạng hiện giờ của cháu, rất tốt sao?’
Không sai, cuộc sống hiện giờ của cô thật đúng như Thái Thượng Hoàng vậy, nhưng mà về sau thì sao đây?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!