Du Thần Ích dẫn Văn Hinh về nhà, Diêu Phương và lạc Tình đang ăn cơm tối, thấy Văn Hinh, hai người đều tỏ vẻ sửng sốt.
“ Anh họ, sao anh lại đem người phụ nữ này về.”
Lạc Tình khó hiểu, vừa nhìn thấy Văn Hinh, lửa giận trong bụng cô ta bùng lên, hận không thể khiến người phụ nữ này vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt cô ta vậy.
Diêu Phương không nói gì, chỉ dùng ánh mắt như muốn hỏi Du Thần Ích, hi vọng hắn sẽ cho bà một đáp án.
Du Thần Ích đi tới bên cạnh Diêu Phương, nhàn nhạt nói:
“ Mẹ, Văn Hinh mang thai, đứa bé này … là của con.”
Hắn vốn định nói đứa bé có thể là của hắn, nhưng lời ra tới khóe miệng lại biến thành là của hắn.
Nghe vậy, Diêu Phương lạnh nhạt , tròng mắt xẹt qua một tia vui mừng, nhưng vẫn không thay đổi sắc mặt hỏi Văn Hinh:
“ Mấy tháng rồi?”
“ Một tháng.”
Văn Hinh nhẹ giọng trả lời, cô đối với người phụ nữ cường thế ung dung cao quý này vừa kính trọng vừa sợ hãi.
Diêu Phương nghe xong cúi xuống suy nghĩ một lát, rồi mới ngẩng đầu lên, thần sắc lạnh nhạt hỏi Văn Hinh
“ Ăn cơm chưa?’
Thấy Văn Hinh lắc đầu, cô lập tức gọi dì Lý lấy thêm bát đũa cho Văn Hinh và Du Thần Ích
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!