Lăng Hạo Hiên nghỉ ngơi một lát, sau đó kéo tay Văn Hinh đi về hướng cánh rừng, nói với Tiểu Lăng,
“ Tiểu Lăng, cô về trước đi, tôi có chuyện muốn nói với Văn Hinh.”
“Tốt!” Tiểu Lăng đầy miệng đáp ứng, cũng không rời đi ngay lập tức, mà bụng bảo dạ còn nghi hoặc nhìn Lăng Hạo Hiên đang lôi kéo Văn hinh đi sâu vào trong rừng, cho đến khi bóng hai người khuất sâu, mới xoay người quay về, vừa đi vừa lầu bầu:
“ Có chuyện gì mà thần bí như vậy, nhất định là riêng tư nha!”
“ Thế nào, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Văn Hinh mặc Lăng Hạo Hiên kéo tay cô, cho đến khi tới chỗ không có người mới dừng lại.
“Văn Hinh, cậu tự do rồi!”
Lăng Hạo Hiên vô cùng hưng phấn nói với cô.
Văn Hinh không hiểu chuyện gì, “ Tớ tự do cái gì?”
“ Tớ đã trả toàn bộ số nợ cậu thiếu nhà họ Du, cậu hiện tại tự do, tự do!”
Lúc này, Lăng Hạo Hiên thực sự rất vui vẻ, vì cô mà cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Đồng thời cũng vì mình có thể giúp Văn Hinh mà trong lòng cảm thấy nhẹ bẫng đi. Chỉ cần có thể thấy Văn Hinh vui vẻ của ngày xưa, bảo anh làm gì anh cũng nguyện ý.
“Cái gì?” sắc mặt Văn hinh lập tức thay đổi, cô chăm chú nhìn Lăng Hạo Hiên, nghẹn ngào hỏi:
“ Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
“ Tớ đêm bán kết quả nghiên cứu khoa học mới nhất đi.”
Lăng Hạo Hiên nói sự thật cho cô biết, anh biết nhất định Văn Hinh sẽ mắng chửi anh sao lại bán đi, nhưng việc này bây giờ đã không còn quan trọng nữa.
Nghe vậy, Văn hinh sửng sốt, đột nhiên trong lòng lập tức sáng tỏ mối quan hệ giữa anh và tề Nhân Kiệt,
“ Có phải cậu bán cho Tề Nhân Kiệt?’
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!