Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu


Editor: May

Lúc Cảnh Hảo Hảo 20 tuổi, gặp Lương Thần, cô nghĩ rằng là tai họa bất hạnh nhất mình gặp phải trong đời.

Nhưng chuyện cô nghĩ là tai họa này, vào lúc này, lại khiến cho cô cảm giác hạnh phúc trước nay chưa từng có.

Thế giới này, luôn làm người ta không nghĩ ra được như vậy.

Bãi đỗ xe, ở đối diện cuối đường dành riêng cho người đi bộ, lúc Lương Thần cõng Cảnh Hảo Hảo đi qua cầu vượt, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương chói sáng độc quyền của tiệm "Cartier" đối diện trung tâm thương mại, thần thái hơi ngẩn người.


Cảnh Hảo Hảo nhìn quanh trái phải một vòng, nhìn thấy chung quanh là đủ loại kiểu dáng nhãn hiệu nhẫn kim cương.

Nơi này, cô rất quen thuộc, là khu vực trung tâm mua nhẫn kim cương ở thành phố Giang Sơn.

Cô từng đứng ở trạm xe buýt đối diện cầu vượt, mở miệng nói với Thẩm Lương Niên: Em làm bạn gái anh được không?

Cô thực thích thành phố Giang Sơn này, không phải bởi vì tỏ tình với Thẩm Lương Niên nên thích nơi này, mà là bởi vì toàn bộ nơi này đều là bán nhẫn kim cương.

Nhẫn kim cương đại biểu cho lâu dài, tình yêu, trung thành.

Lúc ấy cô ôm tâm tình như vậy, ở dưới ánh đèn neon tất cả nhãn hiệu kim cương, mở miệng với Thẩm Lương Niên.

Nhưng người đàn ông kia, lại cô phụ cô.

Chỉ là, người đàn ông cõng cô bây giờ, có thể cũng cô phụ cô không?

Cảnh Hảo Hảo thu tầm mắt từ trên đèn nê ông Cartier trở về, rũ mi mắt, ngây người trong chốc lát, nói: “Lương Thần, anh thật sự thật thích em sao?”


“Rất thích.”

Cảnh Hảo Hảo ghé vào sau lưng Lương Thần, im lặng trong chốc lát, lại hỏi: “Vậy anh có muốn biết đáp án của em không?”

Lương Thần chưa bao giờ dụng tâm cố gắng theo đuổi cô gái nào như vậy, Cảnh Hảo Hảo là một người duy nhất, hiện tại cô hỏi anh, anh có muốn biết đáp án không.

Tâm Lương Thần, hung hăng co rút lại một chút, còn chưa có mở miệng, giọng nói Cảnh Hảo Hảo lại truyền tới: “Lương Thần, ngày lễ giáng sinh đó, chúng ta sẽ ở nơi này, sau đó em nói đáp án cho anh, được không?”

Lương Thần cõng Cảnh Hảo Hảo yên lặng không tiếng động đi tới phía trước, đi trong chốc lát, nói: “Được.”

Sau đó liền mở bước chân, đi xuống cầu vượt từng chút.

Nhãn hiệu kim cương hai bên đường chuyển chậm một chút, đèn nê ông còn đang không ngừng lóe lên.

......

Lương Thần lái xe, một đường lưu loát đưa Cảnh Hảo Hảo đến dưới lầu tiểu khu của cô.


Dừng xe xong, Lương Thần theo thói quen xuống xe, mở cửa xe sau ra, ôm thứ Cảnh Hảo Hảo mua ra, sau đó thay Cảnh Hảo Hảo mở cửa xe ra: “Anh đưa em lên.”

Cảnh Hảo Hảo vừa định mở miệng nói “Không cần”, trong đầu lập tức nghĩ đến dọc đường mình và Lương Thần trở về, lại có thể quên mất vấn đề quan trọng nhất của cuộc sống, cô lập tức gật gật đầu, nói: “Được.”

Về nhà, Cảnh Hảo Hảo lập tức lấy một đôi dép nam ra, đặt tới trước cửa: “Đi vào ngồi một lát đi.”

Sau đó liền nhanh chóng chuyển đầu óc, nghĩ chính mình nên mở miệng xin Lương Thần giúp đỡ như thế nào.

Cảnh Hảo Hảo sợ Lương Thần bởi vì sắc trời đã tối muộn, mở miệng nói gặp lại, liền lập tức nói với Lương Thần thay dép xong, đặt gói to ở trên bàn cơm: “Em đi pha hai ly cà phê.”

Sau đó, cũng không chờ Lương Thần nói chuyện, liền tự mình đi tới trước máy cà phê, cầm bột cà phê, bỏ vào.

Cảnh Hảo Hảo vừa chờ nước trong máy cà phê sôi, vừa lặng yên không một tiếng động nâng mí mắt, quan sát đồ cô mua từ siêu thị, Lương Thần phân loại từng cái bỏ vào trong tủ lạnh, sau đó liền cắn ngón tay, vòng vo đảo mắt.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!