Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu


Cô thoạt nhìn rất an tĩnh, giống như một phòng ồn ào này, không có một chút quan hệ nào với cô.

Lương Thần vẫn đứng ôm Cảnh Hảo Hảo từ phía sau, cô gái vùi ở trong lòng anh, không có nói chuyện, ánh mắt thản nhiên nhìn ngoài cửa sổ, như là đang thưởng cảnh, hoặc như là đang thả hồn.

Hai người không có nói chuyện gì với nhau đứng hồi lâu, đột nhiên cửa phòng bị người đẩy ra, có người xách một cái rương đi vào, đứng ở cửa lớn tiếng hô một câu: “Phát lễ vật năm mới--”

Trong rương đựng đủ hộp gói các kiểu dáng xinh đẹp.


Phụ nữ vốn ngồi ở trên sô pha trong phòng nhanh chóng đứng lên, chen về phía cửa, chen tới trước rương, cầm cái hộp từ bên trong.

Những người phụ nữ kia vừa cầm, miệng vừa líu ríu nói chuyện, phụ nữ nhận được lễ vật, trên mặt còn mang theo một chút hưng phấn đứng ở một bên bắt đầu gỡ ra.

Toàn bộ hình ảnh thoạt nhìn, rất vui sướng.

Lương Thần nhìn vài lần, sau đó liền liếc mắt nhìn cô gái văn tĩnh trong lòng mình một cái, sau đó buông lỏng cánh tay ra, nói: “Lễ mừng năm mới hàng năm, sẽ có người chuẩn bị một ít lễ vật, bên trong đều là một ít đồ cổ quá ly kỳ gì đó, đặc biệt phát cho phụ nữ các người, em có muốn đi qua lấy một cái không?”

Cảnh Hảo Hảo theo lời nói của Lương Thần, nhìn về phía cửa, phát hiện trên mặt những phụ nữ đó đều là thần thái tràn ngập cao hứng phấn chấn, nhưng tâm tình của cô, không biết sao lại trở nên càng thêm nặng nề.

Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo không hề động, lại thấp giọng hỏi một câu: “Không muốn đi giành? Hay là không thích?”


Có lẽ là vì Kiều Ôn Noãn ngầm trào phúng cô không thể giống cô ta đường đường chính chính gả làm vợ người ta, cũng có lẽ là vì hôm nay Lương Thần làm cho cô hoàn toàn thấy rõ ràng khoảng cách giữa bọn họ, càng có lẽ là lời nói những người vừa rồi làm cho cô không biết làm sao, nói tóm lại, khó chịu quên mất vào lúc trước đột nhiên liền mạc danh kỳ diệu tràn đầy trời đất thổi quét đáy lòng của cô, cho nên khi cô nghe được những lời này của Lương Thần, đột nhiên liền cười cười, nói: “Sao anh không đi giành giúp tôi?”

Cảnh Hảo Hảo chưa từng chủ động yêu cầu Lương Thần làm chuyện gì.

Lương Thần nghe thế, đầu tiên là dừng một chút, sau đó mặt mày liền giãn ra, anh nhìn cái rương bị phụ nữ vây lấy xa xa, không chút để ý, vừa định mở miệng nói: “Được thôi, tôi giành giúp em.”

Cảnh Hảo Hảo lại cười cười, ngữ khí lẳng lặng nói: “Bàn về giành đồ, trên thế giới này, có ai có thể so sánh được với anh?”

Lời nói của Cảnh Hảo Hảo rơi xuống còn chưa tới ba giây, Lương Thần đột nhiên liền hung hăng nâng chân lên, hung hăng đá chậu hoa đặt ở ban công rơi xuống đất.

Chậu hoa chợt đụng lên vách tường,“rầm --” một tiếng, vỡ vụn thành mảnh nhỏ, rơi ào ào xuống nhất.

Mọi người trong phòng nghe được tiếng vang, đều quay đầu, nhìn về phía Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo.


Vẻ mặt Lương Thần rét lạnh nhìn Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt âm trầm đáng sợ, như là có thể bóp chết cô gái trước mặt vào bất cứ lúc nào.

Phòng vốn ồn ào, trong nháy mắt liền trở nên im lặng xuống theo, không khí trở nên giương cung bạt kiếm.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm một màn trước mặt, không hiểu rõ ràng.

Lương Thần chỉ cảm thấy trong ngực chôn một thuốc nổ, có thể sẽ nổ mạnh vào bất cứ lúc nào, người phụ nữ này, thật sự là đủ ngoan, lại có thể không hề dấu hiệu liền ngấm ngầm hại người!

Tuy rằng lúc ban đầu là anh dùng thủ đoạn ép buộc để chiếm được cô, hiện tại cũng nhìn chằm chằm cô khắp nơi, nhưng anh đối với cô rất tốt, cô lại không cảm giác được chút nào ư?


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!