Chương 2258:
Đã có tâm trạng như vậy, ban đêm sao trời có đẹp thế nào Mạnh Khả Phi cũng không còn lòng dạ đi ngắm nữa. Khi mọi người cùng nhau ăn tối, cô bé vô cùng suy sụp, ăn cũng ít hơn.
Vì vậy trên đường trở về, Chung Sở Phong đã gọi một mình Mạnh Khả Phi tới, nói là cậu muốn trò chuyện với cô bé.
Mạnh Khả Phi không biết cậu định nói gì nên chỉ có thể giảm tốc độ đi theo phía sau cậu.
“Anh Sở Phong, sao vậy ạ?”
Chung Sở Phong đút hai tay vào túi, trên môi nở nụ cười nhợt nhạt: “Có phải em cảm thấy mình và họ không giống nhau, em sợ bọn họ xem thường, không thể hoà nhập với bọn họ không?”
Mạnh Khả Phi không ngờ những suy nghĩ trong lòng của cô bé sẽ bị đoán ra dễ dàng như vậy. Bước chân của cô bé đột ngột dừng lại, khiếp sợ trợn mắt nhìn Chung Sở Phong.
“Rất ngạc nhiên sao?” Chung Sở Phong bật cười hai tiếng: “Đừng ngạc nhiên như vậy, những lời anh vừa nói thật ra là hành trình tâm lý trước đây của anh”
“Trước kia anh cũng như vậy ạ?”
“Ừ, lúc anh mới quen Diệc Thù, lần đầu theo họ đến nơi này anh rất kinh ngạc. Mặc dù gia đình anh rất có tiền, cũng xem như thuộc bậc trung, thế mà sự giàu có của gia đình cậu ấy vẫn khiến anh kinh sợ. Lúc qXẾN cũng cảm thấy mình không xứng làm bạn với họ, dù sao bọn anh giống như người ở hai thế giới khác nhau vậy. Nhưng sau một thời gian dài, anh mới phát hiện ra rằng làm bạn với nhau thực ra là do duyên phận, tiếp theo tính cách mỗi người sẽ quyết định xem liệu tình bạn này có thể tồn tại lâu dài hay không. “
Dựa vào duyên phận trước, sau đó là tính cách?
Mạnh Khả Phi nhớ kỹ những lời này, cô bé và Đường Viên Viên quen nhau nhiều năm như vậy, có được xem là lâu dài không?
“Đây là lần đầu tiên em tới đây nên mới không tránh khỏi tâm lý như vậy. Đây là khuyết điểm, chỉ cần tới thêm vài lần thì sau này sẽ tự khắc tốt hơn”
Những lời này khiến Mạnh Khả Phi không thể nhịn cười nổi.
“Đúng là một cách kỳ lạ”
“Đây là cách tốt nhất đấy. Em càng sợ hãi thì phải càng phải đối mặt với nó. Đối mặt nhiều lần rồi em sẽ cảm thấy đây là một thói quen. Ngược lại, em càng trốn tránh sẽ chỉ khiến càng sợ hãi hơn, mãi mãi không thể thoát ra được. Con người sống trên đời, có một số việc không nên sợ hãi mới tốt”
Nghe đến đó, trong lòng Mạnh Khả Phi bỗng nhiên xúc động vô cùng: Cô bé cũng không biết cuối cùng mình đang suy nghĩ gì, vô thức hỏi một câu.
“Cho nên, lúc đầu anh cũng cảm thấy mình không hợp với bọn họ, sau này quen rồi anh mới bắt đầu có thiện cảm với Viên Viên ạ?”
Chung Sở Phong vốn dĩ đã ngẩng khuôn mặt nhỏ lên tự đắc, vừa nghe thấy những lời của Mạnh Khả Phi thì lập tức cứng đờ, một lát sau mới trở lại bình thường.
“Em nhìn ra rồi sao?”
Mạnh Khả Phi cụp mắt xuống, thản nhiên nói: “Quá rõ ràng, muốn không nhìn ra cũng khó.”
“Nhưng em ấy lại không nhìn thấy” Chung Sở Phong thở dài: “Được rồi, bây giờ em ấy vẫn còn nhỏ, anh cũng không mong đợi em ấy hiểu được.
Chỉ mong qua thêm một hai năm, đợi đến khi em ấy trưởng thành sẽ ưu tiên suy nghĩ đến anh một chút: “Anh đối xử tốt với cậu ấy như vậy, chắc chắn sẽ được”
“Chậc chậc, em gái Khả Phi, hôm nay em nói nhiều như vậy nhưng chỉ có mỗi câu nói này là hợp ý anh nhất: .
Chung Sở Phong khẽ thở dài.
“Trong mắt con bé đó cả ngày ngoại trừ ăn chỉ có ngủ, nếu không thì là anh trai em ấy, không thể nhìn thấy anh lần nào. Cũng may Diệc Thù coi em ấy như em gái, nếu không anh còn sợ hai người sẽ ở cùng nhau”
Nghe vậy, trái tim Mạnh Khả Phi khẽ động.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!