Chương 2249:
“Dậy sớm như vậy?”
Mạnh Khả Phi bị dọa cứng đờ người, lập tức quay lại chỗ phát ra giọng nói, hóa ra là Uất Trì Diệc Thù.
Cậu mặc bộ đồ thể thao, đeo giày thế thao.
Bộ dạng này có lẽ là đi tập thể dục buổi sáng.
Không đúng, mình không nên nghĩ ngợi gì.
Mạnh Khả Phi vội.vàng giải thích: “Xin lỗi, em nghe thấy có tiếng bước chân nên ra xem thế nào, không phải là muốn cùng…
“Ừ, trời còn sớm, quay lại phòng ngủ tiếp đi”
Mạnh Khả Phi đột nhiên hỏi: “Anh chuẩn bị đi chạy bộ à?”
ĐI “Vậy…vâng, vâng.” Mạnh Khả Phi ấp úng đáp rồi quay lại phòng ngủ, đóng cửa phòng lại dựa vào cửa một lúc. Cô bé nghe rõ tiếng tim đập thình thịch thình thịch trong lồng ngực mình.
Chắc là vì nghe thấy có tiếng động nên Đường Viên Viên đã thức giấc, mở mắt ra nhưng sau khi nhìn thấy Mạnh Khả Phi đứng bên cửa thì cô bé đã ngồi dậy với vẻ hơi thắc mắc. : “Khả Phi?”
Cô bé ngồi dậy nhìn Mạnh Khả Phi bằng ánh mắt khó hiểu rồi nói: “Sao cậu dậy sớm thế?”
Mạnh Khả Phi nghe thấy giọng của Đường Viên Viên thì nhịp tim vốn dĩ đang không ổn định của cô bé lại càng nhanh hơn, cô bé hít một hơi rồi mới quay đầu lại nói: “Viên Viên, tớ không ngủ được nên thức dậy xem mấy giờ rồi”
Đường Viên Viên nghe cô bé nói muốn xem giờ thì cô bé cũng liếc nhìn đồng hồ, sau khi thấy mấy giờ thì cô bé nhíu mày và nói: “Sớm thật, tớ phải ngủ thêm một lúc nữa, Khả Phi cậu ngủ nữa không?”
Không ngủ thì cô bé còn có thể làm gì chứ?
Mạnh Khả Phí tỏ vẻ mình cũng muốn ngủ tiếp, sau đó thì leo lên:giường lại: Đường Viên Viên úp mặt xuống chiếc gối dưới đã .rõLnhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Chưa bao lâu thì cô bé lại lật người qua, ôm lấy Giá Nhỏ ở bên cạnh.
Giá Nhỏ cũng ngủ rất say, khi bị ôm thì cũng chỉ động đậy nhẹ cặp lông mi chứ không hề thức giấc.
Dáng vẻ ngây thơ trong sáng của hai người họ khiến Mạnh Khả Phi càng cảm thấy mình giống một tên hề xấu xí, hai người họ sống đầy đủ như thế trong khi cô bé lại không có gì, có tư cách gì mà kết bạn với những người như bọn họ chứ?
Trước đây Mạnh Khả Phi tự ti nhưng lại không tự tí như lần này, cuối cùng thì hạt giống cũng đã nảy mầm.
Tốt hơn hết vẫn là đi ngủ, đợi qua lần này, sau này cô bé sẽ không muốn đến đây nữa, chỉ cần tránh xa chỗ tốt đẹp nhứ thế này thì cô bé sẽ có thể an ủi bản thân rằng thật ra cô bé cũng sống rất tốt.
Sau khi nghĩ như thế thì Mạnh Khả Phi đã nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Đến khi cô bé thức dậy lần hai thì bên cạnh đã không còn ai nữa.
Mạnh Khả Phi giật mình, vội vã ngồi dậy.
Cô bé đã ngủ quên rồi sao? Sao Viên Viên và Giá Nhỏ đều không có ở đây?
Trong lúc cô bé đang suy nghĩ thì có tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến: “Dì Minh Thư, hay là đừng dẫn Khả Phi đi nữa, hình như tối qua cậu ấy không được quen nên không ngủ được, sáng nay lúc cháu thức dậy thì thấy cậu ấy ngủ rất say, cháu gọi cậu ấy mấy lượt mà cũng không thấy phản ứng”
“Lúc này cũng khá trễ rồi, các cháu:là bạn học, nếu không đi cùng nhau thì lát nữa lúc cô bé tỉnh dậy, không tìm được cháu, cô bé sẽ cảm thấy lo lắng.”
Đường Viên Viên được Hàn Minh Thư nhắc nhở như thế thì lập tức phản ứng lại và nói: “Đúng rồi nhỉ, vấn là dì Minh Thư suy nghĩ chu đáo, vậy chúng ta đi gọi Khả Phi dậy đi”
“Ừm. Đi thôi”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!