Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc Full Dịch

Chương 2174:

 

“Tiêu Túc!”

 

Giang Tiểu Bạch hơi tức giận hét tên cậu ta, tim Tiêu Túc hơi nhói lại, sau đó cậu ta nói: “Em giận anh cũng được, mắng anh cũng được, dù sao em cũng muốn đi rồi, vậy anh cũng mặt dày mày dạn, không làm theo ý em đấy”

 

Nói xong, Tiêu Túc tiến lại gân ôm chặt cô vào lòng.

 

Giang Tiểu Bạch vẫn đang ôm con vào lòng, cậu ta lại tiến lên phía trước làm cô sợ hãi, trực tiếp hô lên: “Anh có thể nhẹ tay một chút không, anh làm con bị ngạt thì phải làm sao?”

 

Bị cô quát như vậy Tiêu Túc mới phản ứng lại, thế là cậu ta lùi lại mấy bước: “Xin lỗi, anh không cố ý”

 

Giang Tiểu Bạch trừng mắt lườm cậu ta rồi cúi xuống nhìn con, phát hiện đứa nhỏ vẫn ngoan ngoãn trong lòng cô, ánh mắt trong trẻo vẫn đang nhìn cô.

 

“Con rất thích em, con còn nhỏ như vậy, em nỡ bỏ nó lại sao?” Khi thấy cô quan tâm đứa trẻ như vậy, Tiêu Túc quyết định dùng đứa trẻ để níu kéo cô.

 

“Em xem đi, em vừa ôm là con đã nín khóc, nếu em đi rồi, đến lúc đó chắc chắn đêm nào nó cũng sẽ không ngủ ngon giấc”

 

“Đừng nói nữa” Giang Tiểu Bạch ngắt lời cậu ta, hơi thở cô không ổn định: “Anh đừng lấy con ra nói chuyện này, chọc tức tôi, tôi sẽ mang con đi cùng.”

 

Nghe thấy thế, Tiêu Túc tối sầm mặt nói: “Em nỡ làm vậy thật sao?”

 

Giang Tiểu Bạch không trả lời câu hỏi của cậu ta, cô chỉ nghĩ trong lòng, nếu luyến tiếc thì đã sao, ai bảo trong lòng cậu ta vẫn còn hình bóng của Tiểu Nhan chứ, Giang Tiểu Bạch cô cũng có lòng tự trọng mà.

 

“Buông tay ra”

 

“Không buông”

 

Tiêu Túc không những không buông cô ra mà còn ôm cô chặt hơn, Giang Tiểu Bạch phát cáu: “Anh có buông không?”

 

Thấy cô phản ứng mạnh như vậy, rõ ràng là cậu ta đã làm cô tức giận rồi, Tiêu Túc cũng rất sợ cô tức giận, trước cái nhìn chằm chằm của cô, cuối cùng cậu ta cũng nhẹ nhàng buông tay ra.

 

Giang Tiểu Bạch ôm con sang phòng khác, Tiêu Túc vẫn đứng ở đó một mình, ánh mắt vừa mơ màng vừa đau khổ.

 

Những câu vừa rồi cậu ta nói, hình như một câu Tiểu Bạch cũng không nghe vào.

 

Phải làm gì bây giờ?

 

Cô đã hạ quyết tâm rời xa cậu ta rồi sao? Nếu thật sự là như thế, vậy sau này cậu ta phải sống thế nào?

 

Không biết cậu ta đã đứng trong phòng bao lâu, Lương Nha Hòa vừa vào phòng đã thấy con trai bà đang đứng ngây người, chưa nói gì mà bà đã nổi giận rồi.

 

“Thằng ngốc này, vừa rồi mẹ đã nghĩ cách cho mày rồi, có phải căn bản mày không muốn tiếp thu lời mẹ nói không?”

 

Tiêu Túc thở dài, vẻ mặt có chút nản lòng.

 

“Nếu Tiểu Bạch đi thật, sau này mày phải làm sao?”

 

Nghe mẹ nói thế, Tiêu Túc ngẩng đầu, đúng vậy, nếu Tiểu Bạch đi thật rồi, sau này cậu ta phải làm sao bây giờ? Cậu ta đã quen với những tháng ngày có cô bên cạnh, quen với cô gái đã từng cười hi hi gọi tên cậu ta trong mùa đồng lạnh giá, sau đó nhân lúc cậu ta xoay người đã đút bàn chân lạnh vào ngực cậu ta rồi hô to: Tiêu Túc, mau ủ ấm cho tôi, tôi sắp lạnh chết rồi.

 

Tiêu Túc đã quen với việc khi xem ti vi cô thấy điều thú vị, cô sẽ ngoắc tay về phía cậu ta, đợi đến lúc cậu ta chạy đến, cô sẽ ôm cổ rồi véo tai cậu ta, sau đó cười vui vẻ khi thấy tai cậu ta đỏ ửng lên.

 

Quen với việc cô đứng trong lòng cậu ta cười ấm áp, quen với việc cô làm nũng, ra lệnh với cậu ta, và tất cả mọi thứ.

 

Bây giờ nhớ lại, tất cả đã trở thành kí ức.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!