Nói xong, Tiểu Nhan đi lên kéo cánh tay của La Tuệ Mỹ, dẫn bà ấy ra khỏi cửa phòng.
La Tuệ Mỹ có chút bất mãn mà nói: “Cái con bé này ngại ngùng cái gì, mẹ thấy tuổi của cậu ấy cũng không nhỏ, chẳng lẽ không có dự định thành gia? Hai người các con mặc dù thời gian ở bên nhau không dài, nhưng ngay từ đầu vẫn nên kết hôn mà? Con cũng nên ổn định lại tinh thần mà suy nghĩ kỹ chuyện này, bằng không về sau nếu ngày nào cậu ấy đột nhiên cầu hôn bất ngờ, con làm sao phản ứng kịp?”
Cầu hôn?
Hàn Thanh cầu hôn cố?
Dù như thế nào, Tiểu Nhan cũng cảm thấy mình không tưởng tượng ra thứ này được Một người ổn trọng lạnh lùng như vậy, làm sao lại quỳ xuống đất mà cầu hôn cô được?
Nhưng mà… Cũng chính vì một người ổn trọng lạnh lùng như vậy, sau khi hai người yêu đường, sẽ chủ động muốn hôn cô, còn có lần đi du lịch ở nước ngoài kia, ngày đó buổi tối phản ứng của anh cũng vô cùng…Dù sao so với dáng vẻ ổn trọng nội liễm bình thường của anh khác nhau rất lớn.
Tiểu Nhan không muốn tiếp tục suy nghĩ lung tung, chỉ có thể nói: “Mẹ, mẹ đừng có nói lung tung, chuyện này tâm lý của con nằm chắc.”
“Mẹ thấy con căn bản không có tính toán gì, mỗi lần mẹ nhắc đến thì con lại tránh cái vấn đề này, con bé này con không phải là muốn đùa bỡn tình cảm của người ta chứ? Chỉ muốn yêu đương không muốn kết hôn?”
Tiểu Nhan: “
Cô thật là phục trí tưởng tượng của La Tuệ Mỹ, đến tột cùng là bà ấy thế nào lại nghĩ đến phương diện này?
“Ừm? Bị mẹ nói trúng rồi?”
“Mẹ, không có khả năng… Đời con ngoại trừ anh ấy thì sẽ không dây dưa không rõ với những người đàn ông khác, càng không khả năng sẽ gả cho những người khác.”
Tiểu Nhan đành phải thị sự trung tâm.
“Vậy là được rồi, tuổi của cậu ấy không nhỏ, các con kết hôn sớm một chút rồi phải có con sớm một chút.”
Tiểu Nhan: Cô không muốn tiếp tục nói nữa, hơn nữa lúc La Tuệ Mỹ nhắc đến việc này, trên mặt trở nên có một chút vi diệu, giống như nghĩ tới điều gì rất quan trọng.
“Đúng rồi, lần trước các con…
“Mẹ, con còn có chuyện, con trở về xem anh ấy đã, con đi trước.”Nói xong, Tiểu Nhan quay người trực tiếp lui về phòng, thuận tay đóng cửa phòng, che lấy ngực tựa ở trên ván cửa, may mắn cổ chạy thật nhanh, bằng không sự hỏi thăm của mẹ có thể bức điên cô.
Tiểu Nhan điều chỉnh hô hấp, sau đó trở lại bên giường, nhìn thấy Hàn Thanh ngủ rất say, cảm thấy buổi tối hôm nay đoán chừng mĩnh cũng không thể ngủ ở chỗ này, bằng không cô tặng căn phòng này cho anh, mình đi đi đến phòng cho khách ngủ đi?
Nhưng Tiểu Nhan đã thành thói quen tắm rửa trước khi đi ngủ, hôm nay cô ngủ rất lâu, đến bây giờ cũng còn chưa tắm rửa.
Ở chỗ này tắm, rất lúng túng.
Cuối cùng Tiểu Nhan cầm quần áo, chạy tới phòng tắm ở phòng cho khách.
Đợi đến khi cô tắm rửa xong đi ra, Tiểu Nhan lại chạy về mở ra ngăn tủ, cầm chăn mền cùng gối đầu đi phòng cho khách.
Lúc cô làm những việc này, La Tuệ Mỹ lại không biết từ nơi nào xuất hiện, tựa ở cạnh cửa nhìn cô.
“Mẹ nói này Nhan Nhạn, các con không phải ngủ cùng một chỗ à? Sao còn đem đồ đến phòng cho khách vậy?”
Tiểu Nhan: “
Cô cảm thấy mẹ của mình đúng là quá thích hóng chuyện, ngay cả sinh hoạt tình cảm của con gái cũng quan tâm, hơn nữa còn quan tâm đến vấn đề lúng túng như thế này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!