Chương 1521:
Cái gì vậy?
Tiểu Nhan đột nhiên không nói được, cô ngồi co người lại trên ghế giả chết Cứ để tôi chết lặng lẽ đừng ai đến với tôi…
Tuy nhiên, Hàn Thanh vẫn mở cửa xe của cô.
Đi ra đi.
Tiểu Nhân có người lại trên ghế ngồi, một chút cũng không muốn động đầy cô ấy chỉ muốn làm mộtcon chuột hamster, đầu cũng không muốn đi, được không?
Biết cô gái nhỏ đang thẹn thùng, khỏe môi Hàn Thanh mang theo nụ cười, giọng điệu bất đắc dĩ: “Mau lên, đợi chút nữa còn có chuyện phải giải quyết “
Nghe được anh còn có chuyện phải làm, cô gái nhỏ lười biếng ngẩng đầu lên, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện gì cơ? Công việc sao?”
“Ừ.”
“Vậy thì … anh tự mình lên đi, em ở đây đợi anh là được rồi.”
Sau khi bị hôn ở ven đường lâu như vậy, Tiểu Nhan cảm thấy mình cần bình tĩnh lại, không thể cùng anh đi lên nữa.
Nói xong, cô lại điều chỉnh tư thế và tiếp tục giả chết.
Nhìn cô thật sự bất động, Hàn Thanh chỉ có thể cúi nửa người đi vào, tháo đai an toàn cho cô, sau đó trực tiếp ôm cô lên. “Ahhh …”
Tiểu Nhan giật mình kêu lên, hai tay ôm cổ anh theo bản năng: “Để em xuống.”
Hàn Thanh ôm chặt cô, hơi cúi xuống ra hiệu cho cô đóng cửa xe: “Không muốn đi, không phải muốn anh ôm em sao?”
Tiểu Nhan khóc không ra nước mắt. Cô chỗ nào muốn anh ôm cô hả? Cô ấy thực sự muốn giả chết ở trong xe, có được không?Hơn nữa ở công ty, để anh ấy ôm mình lên, nói đùa, đến lúc đó cô ấy sẽ trở thành người thế nào? Sau khi đóng cửa xe, Tiểu Nhan lập tức kêu Hàn Thanh thả mình xuống.
Dáng người Hàn Thanh cao lớn, Tiểu Nhan thấp hơn, cộng thêm cô gầy hơn, cả người cũng rất nhỏ, đối với Hàn Thanh mà nói, ôm cô hoàn toàn không tổn sức nên anh không nghĩ ôm cô lên tầng có vấn đề gì.
Tiểu Nhan xấu hổ muốn chết, vì cô đang ở trong bãi đậu xe, nên xung quanh không có ai.
Nhưng đợi chút nữa khi vào thang máy, nếu đụng phải người khác thì sao? Sau này cô làm sao gặp người hu hu hu?
Đúng là đời không như mơ.
Vừa bước vào thang máy, liền đụng phải thư ký Tô đang chuẩn bị đi ra, còn có một nhóm quan chức cấp cao của tập đoàn nhà họ Hàn. Một cái thang máy đầy người như vậy chỉ nhìn thấy tổng giám đốc Hàn ngày thường nghiêm túc không cười nói của bọn họ đang luôn bế một cô gái nhỏ đứng ở cửa thang máy, ánh mắt dịu dàng, cô gái trong vòng tay anh còn đang ngại ngùng, nhưng tổng giám đốc Hàn không đành lòng thả cô ấy xuống.
Tiểu Nhan: “
Mọi người: “…”
Tô Cửu nhướng mày, khỏe môi không khỏi nở nụ cười, bắt gặp ánh mắt của Tiểu Nhan, còn nhẹ nhàng chớp chớp nhìn cô Cảnh tượng này đối với Tiểu Nhan giống như sét đánh giữa trời quang, trước khi Hàn Thanh kịp phản ứng, cô đã nhanh chóng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Hàn Thanh, sau đó trốn sau lưng anh, không dám gặp người. Hàn Thanh nở nụ cười, vẻ mặt trở lại bình thường, lạnh lùng nói: “Không đi ra, là muốn ở bên trong đến bao giờ?”
Sau khi bị anh nhắc nhở, mấy người nhóm quan chức cấp cao như bừng tỉnh trong cơn mơ, vội vàng chạy ra khỏi thang máy, đúng lúc này cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, trong đó một người xông vào cửa, anh ta đau đớn hét lên lùi lại, sau đó lại dẫm lên chân người đằng sau, làm người kia cũng phải kêu đau, trong chốc lát mọi người đã xô đẩy chen lấn ra khỏi thang máy.
Tô Cửu nhìn một đám đàn ông to cao chen tới chen lui, trong lòng cảm thấy bất lực lắc đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!