Chương 1506:
Hàn Thanh đưa Tiểu Nhan vào nhà vệ sinh, còn đưa cho cô ấy một chiếc áo sơ mi tối màu.
Tiểu Nhan cảm thấy mất mặt muốn chết, vội vàng trốn vào nhà vệ sinh cởi quần áo ra, sau đó thay chiếc áo sơ mi Hàn Thanh đưa cho cô ấy vào.
Là chiếc áo lần trước Tiểu Nhan từng mặc, nhìn thấy chiếc áo sơ mi này, Tiểu Nhan lại nhớ đến lần trước cô ấy mặc xong đã treo ở trong nhà vệ sinh, mặc cả đêm mà cũng không giúp người ta giặt rũ sạch sẽ.
Nghĩ tới lại cảm thấy xấu hổ.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy tối màu, khoác áo sơ mi vào trông khá đồng bộ.
Sau khi Tiểu Nhan thay đồ xong còn trốn trong nhà vệ sinh giặt quần áo bẩn cho sạch sẽ, khi cô ấymở cửa chuẩn bị đi ra đã thấy Hàn Thanh đứng ở cửa chờ cô ấy.
Tiểu Nhan hoảng sợ: “Anh, sao anh lại ở đây?”
Hàn Thanh nhìn Tiểu Nhanh một cái, thấy cô ấy đã thay áo sơ mi, hơn nữa trong tay còn cầm quần áo bẩn, có vẻ đã giặt qua, cho nên tay của cô vẫn còn dính chút nước.
Nhớ tới cảnh vừa rồi quần áo cô ướt sũng, ánh mắt Hàn Thanh hơi trầm xuống, yết hầu khẽ giật, vươn tay về phía Tiểu Nhan. “Giặt áo rồi sao? Đưa cho anh đi?”
Nghe vậy, Tiểu Nhan theo bản năng muốn đưa quần áo ra nhưng nghĩ lại rụt tay về. “Không, không cần, tự em có thể phơi được.”
Hàn Thanh cười nhẹ một tiếng: “Sợ cái gì? Quần áo của anh em đã mặc tận hai lần, giúp em phơi quần áo mà em cũng sợ?”
Tiểu Nhan do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn đưa quần áo cho Hàn Thanh, Hàn Thanh nhận lấy rồi đi tới ban công, Tiểu Nhan cũng nhắm mắt nhắm mũi đi theo anh ta.
Sau đó nhìn Hàn Thanh phơi quần áo của mình, không hiểu vì sao, nhìn những ngón tay thon dài của anh ta lướt trên quần áo, Tiểu Nhan lại có một cảm giác kỳ lạ.
Đến khi anh phơi xong, lỗ tại Tiểu Nhan đã trở nên phiếm hồng lúc nào không hay.
Tiểu Nhan đỏ mặt xoay người định chuồn đi trước khi Hàn Thanh quay lại, thế nhưng bước chân củaHàn Thanh rất nhanh, duỗi tay một cái đã có thể túm lấy cánh tay cô ấy. “Đi xuống ăn sáng”
“Ù Ù.”
“Thật ra em không cần phải căng thẳng như vậy, anh cũng đã nói rồi, ở trước mặt anh không cần cẩn thận như vậy, chúng ta hiện giờ là người yêu.”
Đột nhiên Hàn Thanh lại nói: “Nếu em thật sự sợ anh, vậy thì..” Đôi tay Hàn Thanh đang nắm lấy tay Tiểu Nhan dần di chuyển lên trên, Tiểu Nhan có chút bất ngờ, còn chưa kịp phản ứng lại thì bả vai đã bị Hàn Thanh nắm lấy sau đó anh ta mạnh mẽ áp sát cô ấy vào tường.
Tiểu Nhan đột nhiên mở to mắt, nhìn người đàn ông cúi người đến gần cô ấy, hơi thở nóng ran như lửa khẽ cọ qua má cô ấy.
Tiểu Nhan căng thẳng nhìn người đàn ông đang dán sát vào người mình, gần trong gang tấc: “Làm sao vậy?”
Hàn Thanh khẽ máy môi, lại dựa sát thêm một chút, giọng nói khàn khàn cất lên. “Nếu em còn dè chừng như vậy, anh chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đặc biệt để em không sợ anh nữa.”
“Thủ đoạn… đặc biệt?”
Tiểu Nhan chớp chớp mắt, lông mi màu đen khẽ đong đưa như cây quạt nhỏ, giống như khẽ cọ vào lòng Hàn Thanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!