Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Bầu trời của Long Sơn Đỉnh bổng dưng chuyển mây đen,vùng mây phủ hình xoắn ốc che tối tất cả Bách Kiếm Sơn Trang khiến cho chúng đệ tử của Bách Kiếm Môn kinh ngạc,kháo nhau giữ vững vị trí phòng vệ.

-Á...báo động toàn Sơn Trang mau...

-Ma Tộc tấn rồi a...

-Cái thứ gì thế này...

-Mau bẩm báo lại Phong Tông Chủ...

Nghe tin báo Phong Truy Mệnh,Tô Nhược Hồng và tất cả các Trưởng Lão ở các đường viện đều tập trung đến sân Chính Điện.

Ngô Đường Chủ nói

-Phong Tông Chủ có phải Ma Tộc đang tấn công Long Sơn chúng ta không?Đám mây này thật dị thường.

Các trưởng lão khác nói

-Đám mây này không mang tà khí ,giống như tự hình thành...

-Nhìn nó cuốn quanh như lốc xoáy thế kia không thể tự nhiên xuất hiện được...

Phong Truy Mệnh nói

-Cát Tông Chủ đã rời khỏi Long Sơn,nếu như có Ma Tộc vượt giới tuyến,Đệ ấy sẽ gửi tin tức về Sơn Trang,đây không phải là chuyện do Ma Tộc gây ra...

Tô Nhược Hồng nói

-Muội đoán là có thứ gì đó ở Sơn Trang đã làm cho đám mây kia kéo đến đây...

Lúc này Bạch Diễn Tình và Đông Kỳ Vân cũng đi đến,Đông Kỳ Vân nấp sau lưng của Bạch Diễn Tình tránh bị Bảng Đề Danh treo ở giữa cửa Chính Điện chiếu vào,Bạch Diễn Tình tung một đuôi ra vắt qua vai Đông Kỳ Vân che chở Hắn ,nói

-Đuôi của ta có tiên khí,che chở Ngươi sẽ an toàn hơn.

Đông Kỳ Vân thở phào lúc này mới đứng thẳng người lên.

-Nếu không phải đang là thời điểm nhạy cảm,ta đã phong bế yêu lực của Xà Tinh trong người rồi...phiền ngươi,đa tạ.

Bạch Diễn Tình nói

-Đám mây trên đầu đến vì có kẻ đang trong giai đoạn chuyển kiếp tu luyện,có thể là nâng cấp linh đan cũng có thể là Thiên Kiếp .

Mọi người lúng túng nhìn nhau

-Thiên Kiếp sao?

-Là Thiên Kiếp,vậy của của ai chứ?

Bạch Diễn Tình nói tiếp

-Xem tình hình nghiêm trọng như vậy chắc chắn là của Lãnh Mộ Tuyết rồi,chỉ có Dị Thần như Hắn mới có trận Thiên Kiếp đáng sợ như vậy.

Đông Kỳ Vân tròn mắt nói

-Lãnh sư huynh,huynh ấy chuyển kiếp sang làm Thần sao?

Bạch Diễn Tình nhăn ấn đường ngước mắt nhìn bầu trời vần vũ tụ sấm sét trên đầu nói

-Cũng không biết được, nếu vượt qua thì chuyển kiếp không thể vượt nổi thì là Hoá kiếp...Dị Thần một khi không thể tránh được Thiên Kiếp của mình thì chỉ có một con đường tan ra thành bụi hồn.

Phong Truy Mệnh nói

-Chúng ta có thể giúp gì được cho Đệ ấy không?

Tô Nhược Hồng nói

-Có ảnh hưởng Long Sơn Đỉnh không?

Bạch Diễn Tình chao mài nói

-Người có tu di càng cao Thiên Kiếp càng lớn , năm xưa vì không tránh được Thiên Kiếp nên ta đã chuyển sinh thành một Tiểu Hồ Ly vô dụng,Dị Thần linh lực hơn Hồ Tiên rất nhiều,trận đại kiếp này chẳng ai có khả năng đỡ giúp cho Lãnh Mộ Tuyết được,Oanh Thiên Lôi không phải là thứ dễ chống lại,nhưng chủ yếu chỉ tấn công vào Kẻ chịu nạn ,nếu như toàn bộ người của Bách Kiếm Sơn Trang tránh xa khỏi khu vực Động Tu Linh,sẽ không bị ảnh hưởng,nhưng kết giới bảo vệ Long Sơn Đỉnh ta e không giữ được.

Mọi người lại nhìn nhau lo lắng

-Không thể giữ kết giới,nếu Ma Tộc hay kẻ thù tấn công chúng ta sẽ khó chống đỡ...

-Làm gì bây giờ...Cát Tông Chủ còn chưa trở về...

-Phong Tông Chủ bây giờ tính sao?

Phong Truy Mệnh hạ đầu mài,nhăn ấn đường,vẻ mặt cương nghị quyết định nói

-Trước tiên phải bảo toàn tính mạng của tất cả đệ tử trên dưới Bách Kiếm Môn,chuyện kết giới để khi Thiên Kiếp kia qua đi sẽ bàn tính sau,truyền lệnh xuống dưới tập trung tất cả các đệ tử về Chính Điện,mau.

-Tuân lệnh...

Tô Nhược Hồng nói

-Muội sẽ truyền tin báo cho Cát sư đệ...

Chưa được một canh giờ sau thì tất cả các đệ tử của Bách Kiếm Môn đã tập trung về Chính Viện,vừa hay một trận Oanh Thiên Lôi đánh xuống nhưng các tia sét chủ yếu đánh vào một điểm,đó là ngọn núi có Động Tu Linh,tạo thành một cột sét to lớn giáng xuống san bằng cả đỉnh ,xuyên thủng vào Động.

-Uỳnh!

Linh tức phát ra đẩy văng mọi thứ xung quanh, người ở Chính Điện đang hướng mắt nhìn về nơi đỉnh núi Động Tu Linh cũng bị dao động lùi mấy bước.Khói bụi tan đi thì các vị có linh lực cao phi thân bay đến Động Tu Linh xem xét,Bạch Diễn Tình đi đầu tiên.

Bạch Diễn Tình vừa đến nơi đã vội bước vào bên trong hang động,Y đi thẳng đến động Diện Bích,từ xa đã thấy ánh sáng bên ngoài chiếu thẳng xuống, đất đá bụi bẩn phủ đầy ,Y lách người qua những tảng đá lớn để tiến vào sâu hơn,ngạc nhiên khi thấy vách Bạch Ngọc vẫn còn nguyên không bị trầy xước,nhìn lên trên thì trần động đã không còn,nếu tính theo đất đá ở một góc đỉnh núi Động Tu Linh mà sụp xuống thì có thể lấp đầy khoảng không của Động Diện Bích,nhưng hiện thực lại chỉ có một số tảng đá lớn rơi xuống và bụi đất.Bạch Diễn Tình tìm kiếm xung quanh và gọi lớn.

-Bảo Liên,Lãnh Mộ Tuyết các ngươi chết ở đâu rồi?

Không một tiếng trả lời,sự im lặng đáng sợ này đã khiến cho Bạch Diễn Tình lo lắng,Y điểm chú quét sạch đất đá đi chuyển ra hậu sơn,để lại hang động trống huơ,hai vị Bảo Liên và Mộ Tuyết biến mất không tung tích.

-Hả?sao lại không có ai thế này?

Đúng lúc Phong Truy Mệnh,Tô Nhược Hồng,Đông Kỳ Vân và các trưởng lão khác cũng đi vào.Đông Kỳ Vân trố mắt nhìn Động Diện Bích trống rỗng nói.

-Ể sao sao sạch nhẵn thế này,hai vị Thái sư Thúc và Lãnh sư huynh đi đâu cả rồi.

Phong Truy Mệnh ngước mắt nhìn lên mà há hốc mồm cảm thán.

-Chú yểm của Tổ Sư Gia để lại bảo vệ Động Tu Linh hơn bốn trăm năm đã bị phá vỡ rồi a...

Tô Nhược Hồng nắm tay Y nói

-Huynh đừng lo lắng, những động khác vẫn còn giữ được ánh sáng và kết giới bảo toàn...Động Tu Linh vẫn còn giữ vững linh khí sơ khai...

Bạch Diễn Tình nói

-Ta vào đây thì không còn thấy ai cả...các ngươi cùng chia nhau đi tìm họ thử xem...

Phong Truy Mệnh liền ra lệnh cho các Đường Chủ,trưởng lão chia nhau ra đi xem xét những động còn lại ,nhưng qua một ngày một đêm vẫn không thể tìm thấy tung tích của ba người Mộ Tuyết, cuối cùng Phong Truy Mệnh đành cho mọi người rời khỏi Động Tu Linh trở về chuẩn bị ứng chiến với Ma Tộc.

Bạch Diễn Tình và Đông Kỳ Vân vẫn ở lại động Diện Bích để tìm manh mối về sự biến mất bí ẩn của Mộ Tuyết và hai vị Bảo Liên.Bạch Diễn Tình ngồi tịnh tâm dưỡng thần, muốn dùng thần thức đi xuyên qua các thời không còn lại để tìm kiếm,hình ảnh của Y in lên vách Bạch Ngọc lại là Thập Nhị Bạch Hồ với mười chiếc đuôi tung ra bay phấp phơ phía sau lưng,dung mạo thiên kiều bá mị làm cho Đông Kỳ Vân đứng bên cạnh làm hộ pháp cũng mê mẩn.

-Không ngờ...nguyên thần thật của Bạch Diễn Tình lại đẹp đến mức điên đảo thế này...

Liếc mắt nhìn đến hình ảnh phản chiếu của chính mình trên vách Bạch Ngọc,Đông Kỳ Vân không tránh khỏi buồn nôn.

-Ụa...ta...ư...hic...

Một linh hồn trắng toát đầu người đuôi rắn với gương mặt không mũi miệng chỉ có đôi mắt to tròn đen long lanh như một con ngáo ộp ,nhìn vừa buồn cười vừa dị hợm,đó là kết quả của sự ghép nối bất hợp lý giữ Nhân Cốt và Yêu Tinh.

...Lan Nguyệt Điện ở Tây Ma Vực...

Lãnh Mộ Tuyết ngồi dưỡng thần ở Đại Sảnh Chính Viện thì cảm nhận được sự chuyển hoá của Mộ Tuyết Mũi Trâu,vì để ngăn cản Mộ Tuyết biến thành Thần sở hữu Thần Đan Bất Diệt cho nên Hắn dùng hết thần lực vốn có triệu hồi Mũi Trâu.

-Hừ...lý nào là vậy... không trãi qua tu luyện gian khổ mà muốn hưởng trọn thành quả tu di của Thần sao?Nằm mộng!yaaa...đến đây!

Khi luồng sét mạnh bạo đánh xuống Mộ Tuyết thì cũng đồng thời thuật triệu hồi của Lãnh Mộ Tuyết phát huy đến cực điểm,đã đưa Mộ Tuyết xuyên ngàn dặm đến thẳng Tây Quỷ Thành,vì đang lúc được bảo vệ trong trận pháp trước vách Bạch Ngọc và có hai vị Bảo Liên hộ pháp,cho nên Mộ Tuyết vô tình kéo luôn hai vị Bảo Liên theo mình xuyên đến Tây Quỷ Thành.

Mộ Tuyết không thể tiếp nhận chuyển hóa,Thần Đan Bất Diệt bị quy hồi Thần Quốc,nhưng Hắn vẫn cảm nhận được lực triệu hồi của Lãnh Mộ Tuyết nên ra sức chống lại,luồng chân khí trong người phát huy đẩy ngược thuật triệu hồi,khiến cho Hắn cùng hai vị Bảo Liên rơi xuống trước cổng Tây Quỷ Thành thay vì Lan Nguyệt Điện.

-Bịch!

-Ái ya!bể mông ta rồi a...

-Aaaa...ta bị nổ tan tành rồi a...

Tiếng chí choé của hai vị Bảo Liên vang lên làm không gian vốn yên tĩnh lại dậy sóng,thần thái có uy nghiêm đến mấy cũng không thể tiếp nhận nổi khi khoảnh khắc vừa trước mặt bổng dưng có luồng sét đánh xuống,mới há họng kinh hoàng thì chớp mắt đã bị kéo đến Tây Quỷ Thành,rơi ầm trên đất đau điếng ,hỏi thử ai không la hét,hai vị Bảo Liên người tiếp đất bằng mông nên ôm mông nhảy dựng,người tiếp đất bằng lưng thì ho sù sụ vì đau muốn bể phổi,chỉ có Mộ Tuyết là đứng vững,hai tay làm dấu ấn độ linh lực tạo ra linh tức bao quanh cả ba người.

Bảo Liên thời trước ngồi dậy ôm ngực đau nhăn nhó mặt mài nói

-Ặc...tiểu tử...ặc...ngươi đã chuyển kiếp rồi a...ặc...nhưng sao sao lại đưa bọn ta quăng quật như vậy...ặc...

Bảo Liên thời sau hai tay xoa xoa cái mông của mình nói

-Ngươi có mắt không a...nhìn vào trán của Hắn đi chẳng có Dấu Thần Ấn nào...phi thăng thất bại rồi á...

-Hừ...ngươi nhìn cho rõ đi ...Hắn có linh lực lại rồi a... không phải chuyển hoá thì linh oflực ở đâu ra hả?

Mộ Tuyết hạ đầu mài ánh mắt đỏ lên ,mặt căng thẳng nói.

-Ta bị Lãnh Mộ Tuyết triệu hồi đến đây đó...Hắn biết ta muốn tiếp nhận Thần Đan Bất Diệt cho nên đã ra tay cản phá... không phải ta phục hồi linh lực...mà là Kim Sơn Vũ Thần từ bỏ chuyển sinh...dốc hết linh lực truyền cho ta...trong người ta hiện tại không có Linh Đan...luồng chân khí này không thể giữ lâu...

Cả hai vị Bảo Liên nhìn nhau trợn mắt trắng kinh ngạc nói

-Hước...vậy ,vậy,đây đây là cái chốn quỷ nào a...

-Nhìn ra sau kìa...

-Á...Tây Quỷ Thành...sao sao lại tới ngay động quỷ của tên Dị Thần hả?

Chưa kịp hoàng hồn vì kinh ngạc thì Lãnh Mộ Tuyết đã lù lù xuất hiện,chiến bào đen ,giáp chân,hộ uyển bạc lấp lánh,đầu búi tóc cài kim quang bạc,tay đã cầm sẵn Diệt Sinh sáng bóng ,ánh mắt sâu thẳm đầy sát khí mang sự chết chóc lạnh lẽo,vừa đến đã tạo ra bầu không khí u ám gợn người,khiến cho hai vị Bảo Liên không rét mà run,vội di chuyển đến đứng sau lưng của Mộ Tuyết.

-Đã lâu không gặp... Nguyễn Sơn Hùng!

Hai vị Bảo Liên há hốc mồm liếc nhìn sang Mộ Tuyết.

-Tên thật của ngươi á!

-Nghe cũng hay nhỉ!

Mộ Tuyết cũng thoáng giật mình vì không thể ngờ, Lãnh Mộ Tuyết kia lại có khả năng cao siêu hơn sức tưởng tượng của Hắn ,thâm nhập vào thần thức tận bốn kiếp trước của mình,còn gọi ra được cả tên cúng cơm đã lâu bị lãng quên rồi.

Mộ Tuyết nhếch nhẹ mép miệng cười khẩy tỏ thái độ xem thường nói.

-Lãnh Mộ Tuyết! không ngờ người quan tâm ta nhất,nhung nhớ ta từng giờ từng ngày lại chính là ngươi...

Hắn dừng một chút đưa hai tay chắp ra sau lưng làm dấu ngoắc ngoắc ngụ ý báo cho hai vị Bảo Liên mau chạy đi.

-...Sao hả ,có phải nhìn thấy những màn lăn giường nồng cháy của ta và Khiêm Tử Lăng,nên ngươi muốn thử một lần thăng hoa có đúng không?

Lãnh Mộ Tuyết nghe xong nghiến răng nghiến lợi,một tay đã nắm chặt thành quyền,xương đốt ngón tay kêu lên răn rắc.

-Hừ...hỗn chướng, Đoạn Tụ...grừ...

Mộ Tuyết hướng được sự chú ý của Lãnh Mộ Tuyết thì tiếp tục nói liên hồi,trong khi hai vị Bảo Liên đã dịch chuyển chạy mất.

-Nếu không phải như thế,sao ngươi lại giữ Khiêm Tử Lăng bên cạnh mình mãi không giết hả?Còn lên cơn ghen điên cuồng giết hại bọn quỷ tỳ sau khi đã hầu hạ Tử Lăng...a...ta nhớ ra rồi...khi còn là Tu Nhân,Lãnh Mộ Tuyết ngươi đây cũng qua lại với tiểu quan không ít...ngươi vốn là Đoạn Tụ ư?

Đến nước này thì Lãnh Mộ Tuyết không còn giữ được bình tĩnh nữa,Hắn nộ khí xung thiên liền vung Diệt Sinh ra chém xuống Mộ Tuyết,cũng đồng thời Mộ Tuyết triệu ra Sinh Ca đáp trả.

-Uỳnh!

Cả hai xông vào chiến đấu dữ dội,ngang tài ngang sức,linh lực bị đẩy ra bay loạn xạ san bằng mọi thứ xung quanh từ đất đai cây cỏ đến một góc tường thành và những tên yêu ma quỷ quái chạy không kịp dính đòn nằm phơi thây như rạ.

-Á chạy mau ,chạy mau Diệt Thế Dị Thần đang chiến đấu aaa...

-Chủ nhân nổi giận rồi a...

Mộ Tuyết biết linh lực mà Kim Sơn Vũ Thần truyền cho sẽ không giữ được lâu nên quyết định đánh một trận sinh tử với Lãnh Mộ Tuyết,linh lực đột phá đến cao độ ,có thể nói là ngang tầm với Lãnh Mộ Tuyết hiện tại.Lãnh Mộ Tuyết không phải kẻ ngốc cũng sớm nhận ra sự bất thường của Mộ Tuyết,chiêu thức đánh ra như thể dốc hết linh lực.Hắn bất chợt cười lớn vang vọng cả một vùng, tất cả yêu ma quỷ quái trong Tây Quỷ Thành nghe rõ mồn một, run rẩy,kháo nhau bỏ Thành giữ mạng.

-Nguyễn Sơn Hùng...ta không vội...ha ha ha...

Mộ Tuyết hạ đầu mài tung ra một chưởng đánh đến kèm theo lời sắc bén

-Nhưng ta thì muốn nhanh chóng kết liễu ngươi...yaaa...

Bổng dưng trước mặt của Lãnh Mộ Tuyết xuất một thân ảnh chắn ngang che chở cho Hắn,mà thoáng nhìn qua Mộ Tuyết đã thất kinh hồn vía ,vội dùng Sinh Ca phá vỡ chưởng lực vừa đánh ra,Sinh Ca chém đôi luồng linh lực khiến cho nó rẽ thành hai hướng,nhờ vậy mà người kia tránh được một trận oanh tạc.

-Chủ Nhân cẩn thận!

-Hước...Khiêm Tử Lăng?

-Xoẹt...Uỳnh!

Lãnh Mộ Tuyết giảo hoạt đang chiến đấu lại triệu hồi Khiêm Tử Lăng xuất hiện chắn phía trước Hắn đỡ đòn,cũng may là Mộ Tuyết nhanh mắt nhận ra được người thương nên tự phá vỡ đòn tấn công cứu Khiêm Tử Lăng một mạng.Mộ Tuyết lo lắng gọi lớn

-Tử Lăng qua đây mau...

Nhưng đáp lại lời kêu gọi của Mộ Tuyết là gương mặt lạnh lùng của Khiêm Tử Lăng,đôi mắt của Y đỏ rực một màu chết chóc.Lãnh Mộ Tuyết đứng phía sau cười gian xảo ra lệnh

-Giết Hắn!

Khiêm Tử Lăng tức thì triệu ra tay một thanh Huyền Kiếm có khảm những rễ cây đen tuyền,từ chuôi kiếm lên đến nửa thân , tấn công vào Mộ Tuyết.

-Tuân lệnh!

Mộ Tuyết nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu đó của Khiêm Tử Lăng chẳng nhận thấy một pháp chú khống chế nào.

-"Tử Lăng không phải con rối...tại sao lại không nhận ra mình vậy hả?"

Khiêm Tử Lăng bị Lãnh Mộ Tuyết tạo cho một ký ức giả mà nhân vật chủ chốt Mộ Tuyết biến thành kẻ thù cướp vợ phế Ma Đan của Y.Tuy cả hai cùng một diện mạo nhưng trong mắt của Khiêm Tử Lăng,Mộ Tuyết trước mặt đây lại mang hình ảnh của kẻ xa lạ,cho nên Y không nhận ra điểm bất thường nào,mà thẳng tay đánh Mộ Tuyết,mỗi chiêu xuất ra đều nhắm vào tử huyệt.Mộ Tuyết không muốn Khiêm Tử Lăng bị thương nên chỉ thủ không công,vì thế khó tránh trúng chiêu ,bị thương nhiều chỗ,tấm bạch y trên người cũng bị máu nhuộm đỏ.Lãnh Mộ Tuyết đứng xem kịch hả hê cười lớn,càng thấy Mộ Tuyết thọ thương càng hưng phấn vỗ tay khoái trá.

-Ha ha ha...làm tốt lắm,đánh hay lắm...hạ sát Hắn đi Khiêm Tử Lăng...ha ha ha...

Mộ Tuyết phí phạm thời gian đánh nhau với Khiêm Tử Lăng,linh lực cũng dần giảm xuống,biết rõ là đã trúng kế của Lãnh Mộ Tuyết,nhưng Hắn không thể dừng tay,đành vừa đánh vừa lui,dẫn dụ Khiêm Tử Lăng đuổi theo rời xa Lãnh Mộ Tuyết.

-"Hừm...lại là chú thuật xoá ký ức mà ả Bá Dực Mị Cầm đã từng dùng để tạo ký ức giả cho Tử Lăng đây mà...nhưng sao lại không nhận ra ta có dung mạo giống như tên chết tiệt kia chứ, không nghi vấn gì sao hả..."

Hai vị Bảo Liên dịch chuyển bỏ chạy chưa xa đã nghe thấy tiếng cười điên cuồng của Lãnh Mộ Tuyết,bọn họ lo lắng nhìn nhau.

-Sao sao tên Dị Thần lại cười vui như vậy...lẽ nào...tên tiểu tử Lãnh Mộ Tuyết đã bị sát hại rồi ư?

-Không đâu , tiếng đánh nhau vẫn còn kia mà ...

-Vậy vậy phải làm sao đây hả?chúng ta đi đâu đây?về Trung Nguyên hay trở lại giúp đỡ Hắn hả?

-Trở lại nạp mạng chết chung thì hợp lý hơn đấy...tuy ta không phải Thần Tiên nhưng bỏ mặc đồ tôn mà chạy giữ mạng thật là hèn nhát lắm đấy...

-Ngươi nói nhiều quá rồi,dù gì cái chết nào cũng hoàn toàn giống nhau,chết trước chết sau vẫn là chết thôi mà...quay lại thôi.

Vừa quay đầu lại thì hai vị Bảo Liên đã nhìn thấy Mộ Tuyết và Khiêm Tử Lăng vừa bay ngang qua vừa đánh nhau,Bảo Liên thời trước vội tung ra một đạo bùa , biến thành tấm vải có vẽ hình bát quái chụp ngay xuống Khiêm Tử Lăng,kéo Y từ trên cao đè rạp trên mặt đất.

-Tiểu tử xuống đây...

Mộ Tuyết nghe thấy liền đáp xuống ,trong khi Khiêm Tử Lăng đã bị trấn áp trong tấm vải kia.

-Hai ngươi không chạy đi còn nán lại đây làm gì ...

Bảo Liên thời sau nói

-Dù sao ngươi cũng là đệ tử của Bách Kiếm Môn,chúng ta không thể bỏ mặc ngươi...nhưng hà cớ gì mà cái tên Khiêm Tử Lăng này lại đánh nhau với ngươi thế...

Bảo Liên thời trước nói

-Hai ngươi đừng tán gẫu nữa...tên Dị Thần đến rồi a...

Khiêm Tử Lăng vẫn còn ra sức phá đạo bùa nhưng một kẻ không có ma đan dựa vào linh lực chỉ tầm Quỷ cấp Trung không thể phá vỡ bùa chú của Bảo Liên thời trước nên Y đã bị trấn yểm trong đạo bùa.Ông ta niệm chú thu tấm vải biến nhỏ ,quấn luôn cả Khiêm Tử Lăng nhốt vào túi càn khôn đeo bên thắt lưng.

-Chạy thôi ...

Lãnh Mộ Tuyết vừa đến đã vun Diệt Sinh bắn xuống một luồng linh khí , thế đánh hung hãn,linh lực cường bạo ,Mộ Tuyết cắm mũi Sinh Ca trụ vững ,phát linh lực tạo hình một cái khiên ánh sáng trắng đỡ lại,hai vị Bảo Liên đứng ngay phía sau cũng độ linh lực mỗi người vịn vào một bên vai của Mộ Tuyết cùng chống chọi.Bảo Liên thời trước ngó sang đã thấy Bảo Liên thời sau tuông máu miệng thì nghiến răng nói

-Cái tên quái dị ngươi chỉ có một chút chân khí giữ mạng sao lại phung phí như vậy,rút tay lại mau.

Bảo Liên thời sau nói

-Hừ...đến thời khắc này rồi ngươi còn muốn giữ mạng ư?Đây chính là Thiên Kiếp của chúng ta đấy...yaa...

Mộ Tuyết cũng ối máu,chảy ra cằm,gân cốt nổi cộm,tròng mắt trắng hằn tia máu đỏ,sức chịu đựng đã đạt cực điểm.

-Hai ngươi...im giùm ta ...yaaa...

-Rắccc...

Sinh Ca hiện tại trong tay của Mộ Tuyết không phải là Sinh Ca Cốt Long Thần của Kim Sơn Vũ Thần mà chỉ là linh khí của nó theo luồng linh lực truyền vào người của Mộ Tuyết,cho nên sức chiến đấu có hạn, không thể chống chọi lại với Diệt Sinh,nó đã xuất hiện vết nứt nẻ.Lãnh Mộ Tuyết nhìn thấy thì khoái chí cười lớn

-Ha ha ha...phen này thì các ngươi khó mà giữ được thần thức để chuyển sinh nữa rồi...đám hỗn chướng chết tiệt cùng nhau đến Vi Sinh Giới đi...yaaa...

Hắn dụng hết linh lực phát tiết một lần đẩy mũi Diệt Thế tống ra luồng linh lực kinh hoàng nhắm thẳng đến bọn người của Mộ Tuyết.

-Uỳnh!ùynh ùynh.

Một đạo kim quang quét đến kéo cả bọn Mộ Tuyết,Bảo Liên bay lên cao,tránh khỏi trận oanh tạc linh lực như Địa Lôi của Diệt Sinh,cảnh vật xung quanh bán kính hơn hai dặm bất kể là thứ gì đều đã bị san phẳng ,để lại một hố sâu tan hoác như hồ nước cạn,khói bụi lắng xuống thì xuất hiện quả cầu kết giới linh khí trắng ,bên trong là Mộ Tuyết,hai vị Bảo Liên cùng Bạch Diễn Tình và Đông Kỳ Vân.

Lãnh Mộ Tuyết không ngạc nhiên mà còn tỏ ra vui mừng bất thường.

-Ha ha ha...kéo đến cả bọn đông đủ như vậy để ta tiễn đi một thể không mất thì giờ...hay hay...

Hoá ra khi vừa bỏ chạy Bảo Liên thời trước đã bắn đi đạo bùa thiên lý truyền tin về Long Sơn cho Bạch Diễn Tình vì biết chỉ có Bạch Hồ Tiên Trưởng mới có khả năng đấu với Lãnh Mộ Tuyết.Bạch Diễn Tình nhận tin vội vã dịch chuyển đến,Đông Kỳ Vân cũng nhanh tay nắm vạt áo của Y đi theo không buông,thành ra Bạch Diễn Tình phải đành đưa Hắn theo đến Tây Quỷ Thành.

-Yaaa...cái thứ bám dai như đỉa...ngươi đi theo cũng chỉ vướng chân ta...ngươi có biết ta đi đến chỗ của tên Dị Thần Diệt Thế kia hay không hả,buông tay...

-Ta không muốn biết gì hết,ta chỉ biết đời này kiếp này phải bám chặt lấy ngươi...chết cũng không buông...

-Aaa...cái tên đần độn này...

Bạch Diễn Tình bay khỏi kết giới tung chín chiếc đuôi ra đánh với Lãnh Mộ Tuyết,Tiên Trưởng có tu di gần hai mươi ngàn năm so với Dị Thần sắp chuyển kiếp thành Thần như Lãnh Mộ Tuyết tạm nói là có thể chống đỡ được.Đông Kỳ Vân,Mộ Tuyết và Bảo Liên thời trước cũng đồng lúc rời kết giới vây quanh Lãnh Mộ Tuyết yểm trợ cho Bạch Diễn Tình,một trận đánh long trời lở đất kéo dài gần nửa ngày thì Đông Kỳ Vân và Bảo Liên bị đánh văng khỏi cuộc chiến,cả hai bị thương chỉ còn nửa mạng.Lãnh Mộ Tuyết bắt đầu biến đổi thành Hắc Đại Thụ,mặt đất liền sụp xuống,Bảo Liên thời sau vội kéo Bảo Liên thời trước và Đông Kỳ Vân vào kết giới tránh bị rễ cây tấn công.Nhưng bọn chúng vẫn không ngừng phá kết giới kia,đâm thọc đủ kiểu để lôi bọn học ra ngoài.Lãnh Mộ Tuyết ẩn vào giữa thân Hắc Đại Thụ,ngồi nhắm mắt dưỡng thần,điều khiển rễ cây phát triển tứ phía tấn công vào kẻ thù.Mộ Tuyết vừa chém Sinh Ca va chạm vào Hắc Đại Thụ đã vỡ toan tan biến,còn bị

linh tức của cây dội ngược văng đi, được Bạch Diễn Tình nhanh tay phóng một chiếc đuôi giữ lại

-Á...

-Cẩn thận!

Nhưng những cái đầu Mộc Thủ Tinh đã mở mắt ,một ngàn tên Quỷ Tướng lần lượt xuất hiện tấn công bọn họ,Bạch Diễn Tình vừa đấu Quỷ Tướng vừa đấu với đám rễ cây lại phải bảo vệ kết giới có ba người Đông Kỳ Vân,dù có là Đại La Thần Tiên cũng khó mà chống chọi.Bảo Liên nhìn thấy mà không giữ được bình tĩnh

-Aaa...Hắn hắn lại biến đổi rồi... không thể đánh hạ hắn đâu à...

-Hai vị thái sư thúc nghĩ cách đi a...Lãnh sư huynh và Bạch Diễn Tình đã đuối sức rồi a...

-Ta hết cách...

Bạch Diễn Tình bị rễ cây đeo bám,khống chế chín chiếc đuôi,khiến cho Y phải dùng tay đánh trả,Mộ Tuyết thì kiệt sức,linh lực giảm dần,đánh vào Quỷ Tướng cũng không thể hạ sát chúng,còn bị bọn chúng đả thương,trông rất thảm hại.

-Aaa...lần này đúng là hoá kiếp rồi...Tử Lăng...Tử Lăng...

Lúc này rễ cây cũng phá vỡ kết giới tấn công hai vị Bảo Liên và Đông Kỳ Vân,túi càn khôn đeo bên hông bị đánh rơi xuống vực sâu đen hút ,Bảo Liên chỉ có thể trơ mắt nhìn một cái mà chẳng thể làm gì vì ông ấy còn bận bảo vệ cho Bảo Liên thời sau.

-Ông bạn già ...buông tay để ta rơi xuống đi cho ngươi rảnh tay chiến đấu...

-Ngươi im lặng cho ta nhờ...hừ...

Vừa dứt câu thì cả hai bị rễ cây bao trùm như một quả cầu.

Đông Kỳ Vân bị rễ cây tóm lấy chân tay,đang vùn vẫy cố thoát cũng không thể giúp được gì.

-Aaa...Bạch Diễn Tình...

Bạch Diễn Tình gồng cứng cơ thể phát ra một linh tức cực mạnh phá vỡ rễ cây đeo bám,toàn thân của Y phát sáng ,tung cả mười chiếc đuôi dài ,quất trả đám Quỷ Tướng đồng thời kéo cả ba người Đông Kỳ Vân lên cao,Y đã chịu tung ra chiếc đuôi cuối cùng .Lúc này từ vực sâu lại phát lên một tia linh quang đỏ ,vừa nhanh vừa bất ngờ cắt đứt một đuôi của Bạch Diễn Tình khiến cho Y đau đớn hét lên .

-Xoẹt...

-Áaaaa...

Khiêm Tử Lăng thoát khỏi đạo bùa từ vực sâu bay vút lên chém đứt một đuôi của Bạch Diễn Tình.Đuôi thứ mười bị mất , những chiếc còn lại vội thu về ,Bạch Diễn Tình trọng thương rơi xuống,Bảo Liên thời sau liền phóng ra mấy sợi Mộc Liên Tơ bám vào rễ cây giăng ra một phượt tiên võng đỡ lấy cả bọn.

-Aa...cái tên kỳ quái ngươi vẫn còn thứ này trong người á...

-Hừm...để phòng thân thôi...

Khiêm Tử Lăng vung Huyết Kiếm chém đến,Mộ Tuyết vội tung chưởng cản phá,là chưởng lực sau cùng mà Hắn có thể phát ra .

-Uỳnh...

-Tử Lăng...tỉnh lại đi...tên chết giẫm ngươi...nhìn cho kỹ ta là ai ...trở về bên ta...Tử Lăng ...Ca Ca đẹp sẽ bảo vệ ngươi...

Khiêm Tử Lăng nghe qua có chút chùn bước ,Y mở to mắt nhìn vào Mộ Tuyết.

Bạch Diễn Tình nhìn ra đôi mắt của Khiêm Tử Lăng đã bị che mờ bằng một ám thuật,nên nhân lúc Y bị dao động vội phóng linh khí thanh tẩy giải chú.

Đúng lúc này Lãnh Mộ Tuyết mở mắt,phóng rễ cây quấn lấy eo của Khiêm Tử Lăng kéo về ,đồng lúc Khiêm Tử Lăng giải chú nhìn thấy gương mặt đẫm máu của Mộ Tuyết,buột miệng buông ra một câu.

-Mộ Tuyết!

-Ầm, ầm ầm...

Bầu trời trên đỉnh cây Hắc Đại Thụ vần mây tụ sấm,chưa ai kịp hiểu ra chuyện gì thì một hố đen bất ngờ xuất hiện hút ngọn cây Hắc Đại Thụ bay lên,Lãnh Mộ Tuyết hoảng kinh liền biến đổi về hình dạng Thân người nhưng cái hố đen sâu thẳm trên bầu trời vẫn còn nguyên trạng.

-Khốn kiếp đó là ...

Lãnh Mộ Tuyết biến thân Hắc Đại Thụ để hút bọn người của Bạch Diễn Tình vào chiếc bụng vực thẳm cốt ý tăng linh lực chuyển kiếp thành Thần,nhưng Hắn không ngờ đến Thiên Kiếp của Hắn lại khác xa với Mộ Tuyết không phải là trận Oanh Thiên Lôi hủy diệt mà lại là hố đen cuồn cuộn,đang hút lấy tất cả thân ảnh lẫn nguyên thần của Hắn .

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!