Trước cửa hàng đặc sản, một bóng người không quá cao lớn lao thẳng tới, giật lấy bó hoa hồng trong tay Hoàng Phong.
Sau khi mọi người nhìn thấy bóng dáng này, đều hóa đá tại chỗ, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
Lúc này, Hoàng Phong đang quỳ dưới đất, vẻ mặt cũng hơi giận dữ.
Mễ Na theo bản năng liếc nhìn người đang đứng trước mặt mình, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc hỏi: "Trương Phong, sao anh lại ở đây?"
"Cô không được đồng ý ở bên anh ta."
Trương Phong mặt không cảm xúc nói với Mễ Na.
"Trương Phong, chuyện này liên quan gì đến anh? Tôi có đồng ý ở bên Hoàng Phong hay không, chẳng liên quan gì đến anh."
Sau khi Mễ Na phản ứng lại, giọng điệu hơi kích động nói với Trương Phong.
"Tôi không quản nổi việc cô muốn ở bên ai, nhưng cô tuyệt đối không được ở bên người này, bởi vì anh ta là kẻ lừa đảo."
Trương Phong khẽ nói.
"Không phải, người anh em, anh nói vậy là có ý gì?"
Hoàng Phong từ từ đứng dậy, hỏi Trương Phong bằng vẻ mặt khiêu khích.
Trương Phong quay đầu lại liếc nhìn Hoàng Phong, không nói gì, mà chỉ vươn tay kéo Mễ Na định rời đi nơi này.
"Trương Phong, anh kéo tôi làm gì? Anh mau buông tôi ra, tôi cảnh cáo anh, nếu anh lại gây sự vô cớ, tôi sẽ thật sự nổi giận đấy. Hơn nữa, chúng ta chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, tôi có đồng ý ở bên Hoàng Phong hay không chẳng liên quan gì đến anh..."
Mễ Na ra sức vùng vẫy, vẻ mặt vô cùng kích động nói với Trương Phong.
Trương Phong thấy Mễ Na phản ứng kịch liệt như vậy, sau một hồi do dự, cuối cùng anh vẫn buông tay Mễ Na ra.
"Cô tuyệt đối không được ở bên người này."
Trương Phong nhìn Mễ Na nói.
"Người anh em, rốt cuộc anh bị gì vậy? Mễ Na có ở bên tôi hay không đâu liên quan gì đến anh? Anh định đến đây để gây sự đúng không?"
Mắt thấy Hoàng Phong đã sắp tỏ tình thành công, ai dè giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim, bị sự xuất hiện đột ngột của Trương Phong làm cho quấy nhiễu.
Trong lòng Hoàng Phong rất khó chịu, nhưng vì lúc này Mễ Na vẫn đang ở đây, nên Hoàng Phong không biểu hiện quá rõ.
"Đầu óc anh có vấn đề à? Người ta tỏ tình thì liên quan gì đến anh?"
"Đúng đó, tên này nhảy ra làm loạn gì thế? Mau cút khỏi đây đi!"
"Cũng may chàng trai kia dễ tính, nếu đổi thành tôi, tôi đã sớm đánh tên này một trận rồi. Người ta đang tỏ tình tự dưng nhảy ra làm loạn, anh ta là cái thá gì chứ?"
Lúc này, đám người vây xem đồng loạt đứng ra chỉ trích Trương Phong.
"Mẹ kiếp, chẳng phải tên này là sinh viên giao đồ ăn của trường Đại học Giang Thành à? Tên nghèo hèn này đến đây làm gì vậy?"
Đúng lúc này, một sinh viên trường Đại học Giang Thành đã nhận ra Trương Phong, vẻ mặt cực kỳ khinh bỉ nói.
"Đúng đó, tôi biết anh ta, anh ta là kẻ nghèo hèn đi giao đồ ăn của trường chúng ta, chắc chắn anh ta nhìn thấy nữ thần của mình bị người ta tỏ tình, trong lòng cảm thấy khó chịu, nên mới đứng ra quấy rối."
"Thật nực cười! Sao anh ta không nhìn thử xem mình có phẩm hạnh gì, cô gái này xinh đẹp, thân hình nóng bỏng như vậy, làm sao có thể thích anh ta cơ chứ? Đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga."
"Chẳng lẽ đầu óc của tên này có vấn đề? Cho dù cô gái này không ở bên cạnh anh chàng đẹp trai này, cũng không thể nào ở bên cạnh quỷ nghèo như anh ta."
"Tôi nghe nói hình như anh ta bị bạn gái cắm sừng, có lẽ anh ta có vấn đề về tâm lý."
Sau khi một số sinh viên trường Đại học Giang Thành nhận ra Trương Phong, đã lần lượt chế nhạo anh.
Mà đám người vây xem ở xung quanh cũng đồng loạt lớn tiếng bảo Trương Phong cút ra.
Nhất thời, Trương Phong trở thành chuột chạy qua đường, mọi người đều vô cùng ghét bỏ Trương Phong.
"Tên kia, anh có nghe thấy không hả?"
"Tôi khuyên anh tốt nhất nên cút khỏi đây, bằng không đừng trách tôi không khách sáo với anh."
Hoàng Phong tiến lên một bước, chỉ vào mặt Trương Phong mắng.
"Anh không khách sáo với tôi ư?"
Trương Phong nghe Hoàng Phong nói thế thì không nhịn được cười khẩy, anh còn chưa vô lễ với Hoàng Phong, vậy mà Hoàng Phong đã muốn không khách sáo với anh rồi.
Trương Phong vốn định đợi Mễ Na rời đi rồi, sẽ giải quyết Hoàng Phong sau.
Dù gì trong mắt Trương Phong, Mễ Na cũng chỉ là người bị hại vô tội mà thôi, không cần phải để cô ấy tiếp tục chịu tổn thương.
Nhưng anh không ngờ Hoàng Phong lại hấp tấp như vậy, bây giờ đã muốn tỏ tình với Mễ Na.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài thế này, chắc chắn Mễ Na sẽ không thuê nhà với anh nữa, đến lúc đó có lẽ mọi chuyện đều đã muộn màng.
Do đó Trương Phong vội vàng lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho Tạ Hoa Cường, bảo ông ta đến đây giải quyết chuyện này.
"Trương Phong, anh mau rời khỏi đây đi, chuyện của tôi không liên quan gì đến anh, tôi có muốn ở bên Hoàng Phong hay không cũng không do anh quyết định."
Đúng lúc này, Mễ Na bỗng lạnh lùng nói với Trương Phong.
Trương Phong nghe thấy câu này thì không khỏi sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn Mễ Na.
"Tên kia, nếu anh còn không chịu cút đi thì tôi sẽ thật sự không khách sáo với anh đâu."
Sau khi Hoàng Phong nhìn thấy Trương Phong không hề có ý định rời đi, thì nghiến răng nghiến lợi nói với Trương Phong.
"Cộp cộp cộp....". KHÔNG Q𝑈ẢNG CÁO, đọc tг𝓊yệ𝐧 tại [ 𝗧R𝓊𝙈 𝗧R𝑈𝖸EN.VN ]
Trương Phong còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy phía sau bỗng vang lên tiếng giày cao gót giẫm xuống đất.
Lưu Thần Vi lắc mông đi thẳng đến bên cạnh Trương Phong, rồi chỉ vào Hoàng Phong quát: "Này, tại sao anh lại ăn nói như vậy với cậu Trương?"
"Cậu Trương, anh ta mà cũng được gọi là cậu Trương à? Chẳng phải anh ta chỉ là kẻ nghèo đi giao đồ ăn thôi ư? Mấy hôm trước còn bị bạn gái cắm sừng, hơn nữa lúc đi giao đồ ăn ở khách sạn, vừa khéo nhìn thấy bạn gái của mình đang đi thuê phòng với con ông cháu cha, lúc đó anh ta mới biết mình bị cắm sừng. Sinh viên trường Đại học Giang Thành chúng tôi ai mà không biết chuyện này? Hạng người này cũng xứng được gọi là cậu Trương ư?”
Hoàng Phong vô cùng khinh bỉ nói.
Lúc trước nhìn thấy Trương Phong ở căn nhà thuê của Mễ Na, anh ta đã phái người đi điều tra thông tin của Trương Phong.
Hoàng Phong vốn cho rằng Trương Phong là đối thủ cạnh tranh của mình, ai dè Trương Phong lại là kẻ nghèo đi giao đồ ăn, vì thế anh ta đã cảm thấy yên lòng.
"Ha ha ha..."
Người đi đường ở xung quanh nghe Hoàng Phong nói thế thì bắt đầu cười lớn, nhìn Trương Phong bằng ánh mắt khinh thường.
Bây giờ trong mắt mọi người, Trương Phong chẳng khác gì con trâu mọc sừng.
Lúc này vẻ mặt của Mễ Na cũng trở nên hơi khó coi, cô ấy không ngờ Hoàng Phong lại nói ra những lời này trước mặt nhiều người như vậy.
Mặc dù Mễ Na không biết tại sao Trương Phong lại một mực ngăn cản mình ở bên Hoàng Phong, nhưng cô cảm thấy mặc kệ thế nào, Trương Phong cũng là bạn của cô, đâu nhất thiết phải nói ra những lời khó nghe như vậy.
Sau khi nhìn thấy Hoàng Phong nói lời sỉ nhục Trương Phong, Lưu Thần Vi không khỏi sửng sốt, dứt khoát vung tay tát vào mặt Hoàng Phong.
"Bốp!"
Tiếng tát lanh lảnh vang lên.
Mọi người có mặt tại đây đều nhất thời sửng sốt, trợn mắt há mồm, ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng này.
Không ai có thể ngờ rằng, một người phụ nữ như Lưu Thần Vi lại dũng cảm như vậy, dứt khoát tát vào mặt Hoàng Phong.