Khi Hạng Vân tỉnh lại lần nữa, hẳn đã ở trong một căn phòng trang trí lộng lẫy, hương thơm nhẹ nhàng bao quanh. Hạng Vân lại nghe thấy giọng nói dịu dàng quen thuộc bên tai, mạch suy nghĩ xa xăm từ cõi hư ảo cũng kéo về, hän chậm rãi mở mắt ra.
“Uyển Nhi...”
Nhìn thấy khuôn mặt đẹp không sao tả xiết xuất hiện trước mặt mình, trong mắt Hạng Vân thoáng hiện vẻ phức tạp, nhưng hẳn vẫn vô thức gọi tên nữ nhân này.
“Thế tử, cuối cùng người cũng tỉnh lại rồi, người nhận ra Uyển Nhi rồi à?” Uyển Nhi kinh ngạc nhìn Hạng Vân, trong mắt đong đầy vẻ kinh ngạc không sao che giấu được.
“Đương nhiên là ta nhận ra nàng rồi, nàng chẳng phải nha hoàn luôn theo sát bên ta ư, từ bé chúng ta đã chơi đùa cùng nhau, sao ta có thể quên nàng được?” Hạng Vân nói.
Hắn nói tiếp: “Uyển Nhi, mau giúp ta đi lấy chậu nước, ta muốn rửa mặt!”
“Vâng thưa thế tử!” Uyển Nhi ngoan ngoãn gật đầu, lui về phía sau.
Nhìn tấm thân duyên dáng yểu điệu của Uyển Nhi dần dần biến mất trước mắt mình, gương mặt đang điềm nhiên như không của Hạng Vân bỗng lộ ra nét kinh ngạc!
Bởi vì, trong mấy canh giờ hắn hôn mê ban nấy, đại não của hẳn dung hợp với một phần ký ức khác. Thông qua phần ký ức này, hắn kinh hãi phát hiện mình thật sự đã xuyên không, đúng vậy, cẩu huyết như thế đấy, hẳn đã xuyên không!
Đời trước, Hạng Vân là một sinh viên năm hai mười tám tuổi rất đỗi bình thường. Lần xuyên không này, hẳn không chịu số phận bi thảm như các nhân vật chính trong tiểu thuyết khác, không đi đến những nơi nghèo khổ cơ cực, cũng chẳng lạc vào bộ tộc nguyên thủy ăn lông ở lỗ nào cả.
Hạng Vân xuyên không vào cơ thể một thế tử của một triều đại, đất nước mà hắn đang sống có tên Phong Vân Quốc.
Phong Vân Quốc có lãnh thổ rộng lớn và là quốc gia hùng mạnh nhất ở phía tây bắc đại lục Thiên Tuyền.
Tuy Phong Vân Quốc kiến quốc chưa quá 300 năm, nhưng vị hoàng đế sáng lập Hạng Minh Uyên là một vị minh quân hiếm có, chỉ trong vòng hai trăm năm đã xây dựng nên một Phong Vân Quốc thịnh vượng và hùng mạnh, binh lực dồi dào, thống trị Tây Bäc, số người dân sinh sống đã lên tới con số trăm triệu.
Hoàng đế kế vị hiện tại của Phong Vân Quốc là trưởng tử của thái tổ Hạng Minh Uyên - Hạng Lăng Phong.
Vị hoàng đế đương triều này kế thừa tài trí và khả năng bày mưu lập kế của thái tổ, cai trị Phong Vân Quốc đâu ra đấy, quốc sự ngày một đi lên.
Còn Hạng Lăng Thiên - người con trai thứ của thái tổ Hạng Minh Uyên lại kế thừa những thành tựu to lớn cùng năng lực chinh chiến xông pha của thái tổ, được thiên hạ gọi là “Tịnh Kiên Vương [1] và cũng là chiến thần của Phong Vân Quốc.
[1]: Vua kề vai.
Hạng Lăng Thiên đã dẫn quân chiến đấu từ năm mười lăm tuổi, liên tiếp đánh phá sự xâm lược của quân man rợ phương Bắc, bình định mối nguy hiểm trên đất nước.
Trong chiến loạn mười nước phân tranh, ông áp dụng cách đàn áp sát phạt, mở ra một con đường máu từ máu của hàng trăm vạn quân địch, củng cố vị trí đứng đầu không thể lay chuyển của Phong Vân Quốc.
Chính vì thành tích to lớn đó mà thiên hạ gọi ông là Tịnh Kiên Vương! Đứng trên tất cả các vị vua của các quốc gia khác, ông ngang vai ngang vế với đương kim hoàng đế Hạng Lăng Phong, kiểm soát một nửa binh quyền của Phong Vân Quốc, thống lĩnh toàn bộ lãnh thổ tây bắc của Phong Vân Quốc, được người dân tôn kính gọi là chiến thần Phong Vân Quốc
Hai huynh đệ Hạng Thị một văn một võ, một cai trị một trấn áp đã khiến Phong Vân Quốc kiên cố như thành đồng, dân giàu nước mạnh, hưng thịnh phát đạt. Các quốc gia lân cận hằng năm đều dâng cống vật, giao nộp vàng bạc cho Phong Vân Quốc để bảo toàn lãnh thổ. Có thể nói uy thế của Phong Vân Quốc như mặt trời chiếu sáng nhân gian!
Thật tình cờ, Hạng Vân đã xuyên không rồi nhập vào thân thể người con trai thứ 3 của Tịnh Kiên Vương, người này cùng tên cùng họ với hăn, cũng là Hạng Vân!
Gia tộc Hạng Thị quả thực là một gia tộc anh hùng hào kiệt, tuy mang dòng máu hoàng tộc nhưng con cháu Hạng Thị không có bất cứ ai là kẻ yếu, lấy hai ca ca của Hạng thế tử làm ví dụ.
Hạng Kinh Lôi - Đại ca của Hạng thế tử, tuổi đời 21 mà đã trở thành đại tướng quân được triều đình đích thân phong hiệu , với cấp bậc tam phẩm. Còn Hạng Hàn Phong - Nhị ca của Hạng thế tử, mới 20 tuổi đã được phong chức Chung Vũ tướng quân tứ phẩm.
Đừng tưởng hai người này thông qua mối quan hệ để đạt được địa vị đó. Tục ngữ có câu, hổ phụ sinh hổ tử, hai vị huynh trưởng của tiểu thế tử Hạng Vân được kế thừa năng lực từ người cha chiến thần của họ, tuổi đời còn trẻ đã anh dũng thiện chiến hơn người.
Họ chinh chiến nam bắc cùng Hạng Lăng Thiên, lập không ít công lao. Nếu Hạng Lăng Thiên không cố ý trấn áp hai người con này thì địa vị của họ còn cao hơn bây giờ.
Mà Hạng thế tử-Thân là con dòng chính của Hạng Thị, từ khi sinh ra đã nhận được rất nhiều sự chú ý và kỳ vọng, mọi người trông chờ Y sẽ trở thành một ngôi sao mới chói sáng của gia tộc Hạng Thị, hậu sinh khả úy!
Nhưng, trái ngược với mong đợi, người con trai thứ ba của Hạng Lăng Thiên đã khiến người người phải cứng họng trố mắt vào lễ chọn đồ vật đoán tương lai trong ngày thôi nôi của W6
Khi đó, trên mặt đất ở vương phủ bày la liệt gươm kiếm, mặc cho tiểu thế tử lựa chọn. Ngờ đâu, một cơn gió lạ từ sân sau thổi bay chiếc áo yếm màu hồng của một nữ nhân, bay qua trước mặt tiểu thế tử.
Nói ra cũng thật kỳ lạ, vị thế tử này hoàn toàn làm thinh trước đống gươm kiếm sáng chói trên sàn.
Nhưng khi trông thấy tấm yếm màu hồng bay ngang qua, thế tử đã chộp lấy món đồ từ không trung băng tốc độ chóng mặt, sau đó nắm chặt trong tay, đặt lên mũi ngửi, cuối cùng nở một nụ cười 'hồn nhiên vui vẻ của trẻ thơ.
Lần chọn đồ vật đoán tương lai trong ngày thôi nôi của tiểu thế tử này đã khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc miệng. Văn võ bá quan tới xem chỉ đành nuốt lại những lời khen đã chuẩn bị từ trước.
Còn Tịnh Kiên Vương Hạng Lăng Thiên - Người không bao giờ quan tâm thiệt hơn, cũng lập tức thay đổi säc mặt ngay khoảnh khắc trông thấy hành động của tiểu thế tử nhà mình.
Người ta kể rằng từ đó trở đi, tất cả nữ quyến trong vương. phủ của Tịnh Kiên Vương không dám phơi nội y ngoài cửa trong suốt ba năm.
Còn tin tức tiểu thế tử chọn tấm yếm trong ngày thôi nôi cũng chẳng hề truyền ra ngoài, đám văn võ bá quan vừa ra khỏi cửa vương phủ đã lập tức ngậm miệng, nhiêu đây cũng đủ thấy uy thế của Tịnh Kiên Vương lớn cỡ nào.
Theo thời gian, tiểu thế tử lớn lên từng ngày, mọi người dần phát hiện ra người được đặt bao kỳ vọng này chẳng hề thích gươm kiếm, cũng không có tài năng võ thuật, càng. không nguyện ý học văn.
Ngược lại, Y ngày đêm chơi đùa với các nha hoàn trong vương phủ, thích la cà với đám nữ nhân, trên người Y luôn phảng phất mùi phấn son của nữ nhân.
Dần dà, câu chuyện về người con trai thứ ba của Tịnh Kiên Vương từng chọn tấm yếm trong ngày thôi nôi rồi khi lớn lên trở thành vị công tử lăng nhăng đã được lan truyền khắp. phố lớn ngõ nhỏ.
Vì thế mà Hạng Lăng Thiên đã nổi trận lôi đình, đánh cho Hạng Vân khóc lóc kêu cha gọi mẹ, thảm hại vô cùng. Hạng thế tử sợ người cha của Y đến cùng cực.
Tuy nhiên, chiến thân Hạng Lăng Thiên thường xuyên phải rời vương phủ, tới biên giới chinh chiến để bảo vệ lãnh thổ và sự uy nghiêm của Phong Vân Quốc. Còn Hạng thế tử dù sợ
cha nhưng cũng không thể cưỡng lại sự cám dỗ của nữ nhân.
Cứ vậy, thế tử Hạng Vân với tuổi đời còn trẻ đã nhân lúc. phụ thân xuất chinh để đến lầu xanh, tìm hoa hỏi liễu ở những nơi phong nguyệt, nếm thử hương vị tuyệt vời của những đêm trăng hoa gió.
Đã gọi là ăn quen bén mùi, thì dù có là chính nhân quân tử đi chăng nữa, một khi nếm được mùi vị khiến người ta mất hồn và rụng rời xương cốt này thì cũng khó lòng dứt ra, nói chỉ một thiếu niên ăn chơi trác táng không có chút định lực nào như Hạng thế tử.
Vừa được nếm mùi nam hoan nữ ái, Hạng Vân đã lập tức say mê tư vị đó. Y ở liền ba ngày trong kĩ viện, gọi hẳn mấy kĩ nữ có nhan sắc xếp đầu bảng đến hầu hạ mình.
Hạng thế tử là con trai thứ ba của Tịnh Kiên Vương, là đứa cháu được tiên hoàng lúc đương thời yêu thương nhất, là đứa cháu được hoàng đế đương triều quan tâm nhất.
Thân phận tôn quý dường ấy, ông chủ lầu xanh nào dám lơ là trong việc tiếp đãi.
Thế là, ông chủ lầu xanh liên hệ với tất cả kĩ viện trong thành, tìm ra những cô nương xinh đẹp nhất để hầu hạ Hạng thế tử, đương nhiên những cô nương này đều vui mừng khôn xiết khi được chăm sóc tiểu thế tử.
Ngay khi Hạng thế tử đang tận hưởng niềm sung sướng trong phòng thì người hầu trong phủ bất ngờ đến báo rằng Tịnh Kiên Vương đã xuất chỉnh trở về.
Nghe tin, Hạng thế tử vẫn đang ôm mỹ nhân trên giường bỗng sợ hãi đến mức suýt nhảy xuống giường, toan lẻn về vương phủ ngay lập tức. Nhưng Y còn chưa kịp mặc quần vào thì đại ca Hạng Kinh Lôi đã đến trước và đạp tung cánh cửa phòng.
Sau đó, thế tử Hạng Vân bị đại ca của Y bắt về như một con gà. Vốn tưởng Hạng thế tử sẽ bị cha Y đánh một trận nên thân, nào ngờ ông rút luôn thanh gươm dính đầy máu ra, toan tự tay giết chết đứa con trai như đồ bỏ đi này.
Nếu không có nhị ca Hạng Hàn Phong liều mạng bảo vệ, có lẽ Hạng thế tử đã bị cha ruột kết liễu cuộc đời rồi.
Thoát được cái chết, Hạng thế tử bị cha Y đuổi đến học viện Quốc Giáo để tiếp nhận sự giáo dục.
Có lẽ Tịnh Kiên Vương ấp ủ tia hi vọng mong manh Võ không thành thì văn ắt thành nên mới đưa Hạng thế tử tới học văn.
Học viện Quốc Giáo là phủ dạy học có địa vị cao nhất Phong Vân Quốc, nơi mà con cái các gia tộc quyên quý cũng phải thi cử tranh đua, còn con cái gia đình nghèo khó năm mơ cũng muốn vào học. Nhưng đã là tiểu thế tử thì chỉ cần một câu nói của Tịnh Kiên Vương là có thể nhập học.
Khi Tịnh Kiên Vương hi vọng môi trường giáo dục ở học viện có thể thay đổi tiểu thế tử, dù không thể trở thành chiến thần thì cũng sẽ trở thành một nhà thông thái về nho giáo. Nhưng, chỉ ba ngày sau khi tiểu thế tử đến học viện Quốc Giáo, một tin nóng đã truyền tới từ Long thành.
Khi hiệu trưởng học viện đang giảng bài, Hạng thế tử đã công khai đặt xuân cung đồ [2] lên bàn học để nghiên cứu, hại cho thượng quan hữu tướng tức giận ngất đi, xém chút nữa người này đã bỏ mạng.
[2]: Tranh ảnh khiêu dâm.
Cuối cùng, học viện Quốc Giáo khéo léo kêu tiểu thế tử xin thôi học, sau đó tiễn Y ra khỏi học viện. Nói dễ nghe là vậy, thực ra học viện đã đuổi thẳng cổ Hạng thế tử.
Tuy học viện Quốc Giáo phải nể mặt mũi Tịnh Kiên Vương, nhưng các thầy dạy ở đây đều là những hủ nho bảo. thủ quen với nề nếp cũ, sao họ có thể chấp nhận loại học trò ngang nhiên xem xuân cung đồ khi thầy hiệu trưởng đang giảng bài, thậm chí suýt chút nữa hại cho học trò khác của thầy hiệu trưởng tức bỏ mạng?
Đây chẳng phải làm bại hoại thuần phong mỹ tục thì còn là gì nữa? Dù thế tử có là con trai của Tịnh Kiên Vương thì học viện Quốc Giáo cũng không nể mặt nữa.
Thế tử Hạng Vân bị đuổi khỏi học viện Quốc giáo, trở thành trò cười của Long Thành, tuyệt vọng trở về Tây Bắc, khó tránh khỏi việc hứng chịu cơn thịnh nộ như sấm sét của Hạng. Lăng Thiên.
Lần này, Hạng Lăng Thiên thật sự tức giận. Ông dùng chưởng đánh bay Hạng thế tử ra khỏi phủ, người Y nện nứt toác cả bức tường.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!