Bởi vì sau lưng Liễu Uyển Âm, lần lượt liên tục có tới tận 9 mỹ nữ nữa.
Những người này bao gồm cả Liễu Uyển Âm bên trong, tất cả đều tu luyện Quảng hàn quyết, vì thế khí chất trên người, tươi mát thoát tục, bắt mắt hơn so với trước đây rất nhiều.
Nhất là Liễu Uyển Âm, thân là Cửu âm tuyệt thể, dưới sự tu luyện thêm Quảng hàn quyết, trong trẻo lạnh lùng như là Nghiễm hàn tiên tử, không vướng bụi trần.
Những người này cùng lúc xuất hiện, sức chấn động cũng không phải là từng bước từng bước nữa.
"Cậu chủ!"
Thục Phân, Liễu Uyển Âm, cùng đông đảo những cô gái đó, sau khi nhìn thấy Tô Thương, trăm miệng một lời chào hỏi.
'Ừm."
Tô Thương bình tĩnh nhẹ gật đầu.
Nhưng mà Vương Phú Quý bên cạnh, lại không thể bình tĩnh nổi.
"Mẹ kiếp!"
"Tô đại thiếu gia, anh đây là muốn nghịch thiên sao, mười một nữ nô, ai cũng đều có vẻ đẹp chim sa cá lặn, sắc đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, nghĩ lại thấy thật sung sướng quá nha!"
Vương Phú Quý nhìn Tô Thương, nhịn không được mà chửi thề nói: "Chẳng trách anh cứ giục tôi về đi, hóa ra là tối nay có tiết mục hả, Tô đại thiếu gia, anh là cái đồ móng heo gặp sắc vong nghĩa, tôi bây giờ xem như đã nhìn thấy anh rồi!"
"Mười một nữ nô, ha ha ha, Tô đại thiếu gia, anh trai tốt của tôi, anh trai ruột của tôi."
Vương Phú Quý nhìn sang Tô Thương, sau đó nói: "Ừm hừm, các cô ấy chỉ biết yêu cầu, chỉ suy nghĩ xem anh có làm cho bọn họ hài lòng hay không, nhưng tôi thì khác, người ta á hả, chỉ biết thương anh thôi, anh Tô, anh nhất định phải bảo vệ thân thể nha, lỡ như anh tận lực quá mà chết, người ta sẽ đau lòng lắm đó nha."
"Cút!" Tô Thương nghe vậy, mặt mũi tối sầm lại nói.
"Ha ha."
"Không đùa nữa, Tô đại thiếu gia, chúc anh chơi thật vui vẻ, trăm hoa đua nở, bách phát bách trúng nha."
Vương Phú Quý cười cười, sau đó liền nhanh chóng rời khỏi biệt thự bờ sông.
"Thối tha, cmn còn dùng thành ngữ nữa chứ."
Đưa mắt nhìn Vương Phú Quý đi xa, Tô Thương liền nhìn về Thục Phân và bọn người Liễu Uyển Âm, lúng túng giải thích: "Các cô đừng nghe Vương đại thiếu gia nói lung tung, tôi sẽ không làm thế đâu."
"Ừm, chúng tôi tin tưởng cậu chủ mà."
Liễu Uyển Âm đầu tiên là gật đầu nhè, sau đó mặt đỏ ửng lên, nhỏ giọng nói: "Có điều, cậu chủ, đêm nay có thể dùng một số biện pháp bảo vệ hay không?"
"Cái gì mà biện pháp bảo vệ?" Tô Thương nghi ngờ hỏi: "Có người muốn đến làm phiền biệt thự bờ sông sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!