Thắt lưng đánh không có tác dụng?
Vì thế nên ông nội rút ra nhuyễn kiếm?
???
Tô Thương nhất thời tối sầm mặt lại.
Nếu như nói tình thương của cha cao như núi, thế thì tình yêu của ông nội quả thật là ngọn núi sạt lở hả, làm gì có ông nội nào mà xúi giục con trai mình dùng nhuyễn kiếm đánh cháu trai ruột của mình như thế chứ.
Tình thân sao, tình thân máu mủ tình thâm sao, đã biến mất rồi phải không?
Tất nhiên.
Tô Kiền Khôn chỉ là hù họa Tô Thương một chút mà thôi, chắc chắn sẽ không dùng kiếm ra tay với Tô Thương, sau khi bình tĩnh lại còn không chịu nổi mà khen ngợi Tô Thương.
"Tô Thương, cháu suốt ngày ăn chơi lêu lổng, làm những việc không đứng đắn, nhưng mà lần này việc cháu ngủ với Lý Nguyệt thì cháu làm rất tốt!"
Trở lại trang viên đại sảnh, Tô Kiền Khôn hài lòng cười nói: “Đứa trẻ Lý Nguyệt này, ông đã nhìn thấy nó từ nhỏ tới khi trưởng thành, nó có tri thức hiểu lễ nghĩa, vẻ ngoài thì đẹp khuynh nước khuynh thành không cần bàn tới, toàn bộ Giang Bắc này thật sự tìm không ra người thứ hai."
"Cho nên từ trước đó, ông mới qua nhà họ Lý cầu hôn, xác định hôn ước của hai cháu, nhưng mấy năm gần đây lão già Lý Thuần Phong đó luôn muốn tìm cách hủy hôn, nhưng vì kiêng nể giao tình giữa hai nhà nên vẫn ngại không dám mở miệng."
Tô Kiền Khôn hài lòng nói: "Bây giờ tốt rồi, cháu với nó đã gạo nấu thành cơm, lão già Lý đó có muốn từ hôn cũng không kịp nữa rồi, ha ha."
Tô Thương nhìn thấy ông nội vui vẻ như vậy, lại không trách mình nữa nên anh cũng không giải thích gì thêm.
Lúc này, Tô Thần Binh bên cạnh không chịu nổi mà nói: "Tô Thương, con lần này hành động như vậy là biết tròn biết méo, nhưng Lý Nguyệt là một cô gái tốt, con không biết thương hoa tiếc ngọc à, nhìn xem con tra tấn cô ấy...cũng khó trách được nhà họ Lý tức giận, lần sau tuyệt đối không được như vậy nữa, con phải học được cách kiềm chế bản thân, Lý Nguyệt không giống với mấy đứa nhân viên không đàng hoàng kia, cha nói như thế con có hiểu không?"
Tô Thương sờ sờ sống mũi, khẽ cười nói: "Con biết rồi."
"Ừm."
Tô Thần Binh khẽ gật đầu, khuôn mặt già dặn có chút ửng hồng, những lời này vốn dĩ ông ấy không muốn nói ra nên ông thấy có chút ngại.
Có điều ông ấy không nhắc nhở lại sợ Tô Thương không biết nặng nhẹ, lỡ như lần sau Lý Nguyệt càng tiều tụy hơn thế thì lão già họ Lý kia chắc chắn là phát điên lên mất.
"Tô Thương, ông sẽ nhanh chóng đẩy nhanh chuyện hôn sự của cháu với Lý Nguyệt , Lý Nguyệt là một cô gái tốt, sau này cháu cũng đừng đi quán bar nữa, hãy đối xử tốt với nó, nếu không thì đừng trách ông nội không khách sáo!" Tô Kiền Khôn nghiêm túc nói.
"Ông nội yên tâm đi, Lý Nguyệt là vợ của cháu, cháu nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy." Tô Thương cam kết.
"Ừm."
Tô Kiền Khôn gật đầu, ngay sau đó liền nhắc nhở: "Mấy ngày này cháu đừng ra ngoài một mình, ông nhận được tin báo là Lưu Phàm Khôn nước D vẫn đang ở Giang Bắc, đây chính là cao thủ tông sư đệ nhất, không biết đến Giang Bắc làm gì nhưng tóm lại thì cháu chỉ cần giữ phép tắc đi học đàng hoàng là được, tuyệt đối đừng gây thêm thị phi gì nữa."
Tô Thương đương nhiên biết mục đích của Lưu Phàm Khôn, chẳng qua chỉ là muốn tìm nhà Nạp Lan phiền phức kia thôi, bởi đây chính là kiệt tác của anh ấy làm ra mà.
Chỉ có điều Tô Thương ngoài mặt giả vờ như không hề biết gì, gật đầu đáp lại: "Được rồi, cháu đi ra ngoài sẽ gọi Quách Ý, để anh ta bí mật bảo vệ cháu."
"Ừm, giờ cũng đã muộn rồi, cháu về nghỉ ngơi đi." Tô Kiền Khôn xua tay nói.
Sau khi Tô Thương cùng với ông nội và cha chúc ngủ ngon thì lập tức trở về phòng của mình.
"Là mình đánh giá cao tác dụng của sát khí rồi, bây giờ mình vẫn còn cách luyện khí tầng thứ tư một đoạn nữa."
Tô Thương ngồi khoanh chân, lẩm bẩm nói: "Ít nhất cần luyện hóa năm mươi viên hạ phẩm linh thạch mới có thể tiến lên tầng thứ tư."
"Năm mươi viên hạ phẩm linh thạch ở trái đất thì đúng là khó như lên trời. Xem ra ngày mai lại phải bớt chút thời gian đi đến chợ đen Cửu Môn một chuyến rồi."
Tô Thương đột nhiên nhớ lại bảo vệ ở chợ đen Cửu Môn từng nói cấp trên của bọn họ gần như đều muốn lôi kéo mình.
Tô Thương cũng tuyên bố rõ ràng là mình cần đá năng lượng, muốn lôi kéo mình thì mang đá năng lượng tìm tới mình, không biết mấy ông lãnh đạo ở chợ đen Cửu Môn đã chuẩn bị bao nhiêu đá năng lượng nữa.
Nếu như có đủ đá năng lượng, quan trọng nhất vẫn là tu luyện để trở nên mạnh hơn và ứng phó với những mối nguy hại ở nhà họ Tô.
Anh ấy đã xem mình là người nhà họ Tô rồi, anh ấy chính là Tô đại thiếu gia, Tô đại thiếu gia chính là anh ấy, tất nhiên không thể trơ mắt nhìn nhà họ Tô bị kẻ địch tiêu diệt được.
Vẫn còn một việc nữa, thật ra trong lòng Tô đại thiếu gia hiểu rõ, đó chính là việc mẹ của anh ấy bị hại chết, có điều Tô đại thiếu gia không thể biết được kẻ thù là ai.
Tất nhiên, Tô Thương khi tiếp nhận cơ thể này thì phải có nghĩa vụ phải báo thù rửa hận thay cho mẹ.
Nhưng bây giờ Tô Thương cũng không biết hung thủ là ai, do vấn đề thực lực nên anh ấy vẫn chưa hỏi Tô Kiền Khôn.
Ở Giang Bắc nhỏ bé này chỉ có vài vị tông sư võ đạo, vì vậy có thể thấy được tông sư thực ra cũng không mạnh như thế, mình có thể treo lên đánh Nạp Lan Tổ - người đang ở trình độ cao thủ, nhưng vẫn chưa đủ để tìm ra hung thủ, hỏi rõ ông ta hung thủ là ai cũng phí công vô ích.
Tô Thương nghĩ thông suốt rồi, mình từ từ phát dục, đến lúc đó mới có thể có khả năng tiêu diệt hung thủ, nếu không thì tất cả mọi chuyện đều sẽ trở nên vô nghĩa.
Nghĩ đến đây, Tô Thương từ từ nhắm mắt lại nhanh chóng bước vào trạng thái tu luyện.
Tối nay anh ấy mới đặt chân lên luyện khí tầng thứ ba, muốn cảnh giới vững chắc thêm một chút.
...
Ngay lúc này.
Khách sạn lớn Quân Thần, Gần đại học Kinh Tử.
"Đáng ghét!"
"Nạp Lan Tổ đáng chết, lại dám khiêu khích tôi, đồ chó má điếc không sợ súng."
Trong căn phòng tinh tế, Lưu Phàm Khôn dừng ngồi thiền, nhìn thấy 'Nạp Lan Tổ' gửi tin nhắn đến, nhất thời không kiềm chế được.
"Tổ trưởng, chuyện là thế nào vậy?" Đỗ Tử Minh bên cạnh tò mò hỏi.
Lưu Phàm Khôn ném điện thoại cho Đỗ Tử Minh, lập tức lộ ra vẻ mặt khó chịu, nghiến răng nói: "Đoạn tuyệt quan hệ với nước D, thề sống thề chết phục tùng nước Hoa... điều này như muốn tuyên chiến với nước D chúng ta, tổ trưởng, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho nhà Nạp Lan được!"
"Ừm!"
Lưu Phàm Khôn híp hai mắt lại, lạnh lùng nói: "Trong đoạn tin nhắn của Nạp Lan Tổ gửi không phải đã nói rồi sao, nếu chúng ta xâm phạm vào lãnh thổ nước Hoa, thì những đứa con nhà Nạp Lan sẽ chiến đấu với chúng ta đến hơi thở cuối cùng, dù là chiến đấu đến giọt máu cuối cùng cũng phải giữ vững lãnh thổ nước Hoa."
"Nếu ông ta đã yêu nước như thế thì tôi cũng sẽ giúp ông ta toại nguyện, đợi ngày mai từ chợ đen Cửu Môn trở về, tôi sẽ kết hợp với anh trai trưởng của mình, tàn sát nhà Nạp Lan đẫm máu!" Lưu Phàm Khôn trầm giọng nói, trong mắt bùng lên ngọn lửa tức giận, đã rất lâu rồi không có ai dám khiêu khích anh ta như thế.
"Dạ, đội trưởng sáng suốt!"
Đỗ Tử Minh nghe thấy muốn tàn sát nhà Nạp Lan, cực kỳ hưng phấn, sau đó tò mò hỏi: "Anh trai trưởng Lưu Phàm Khuê của anh sớm đã tham gia vào tổ chức bí mật nhất của nước D chúng ta rồi, chợ đen Cửu Môn rốt cuộc có gì mà thu hút sự chú ý của anh ấy vậy?"
"Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, ngày mai ở chợ đen Cửu Môn có một buổi đấu giá, trong số những vật phẩm được đấu giá đó có đồ mà anh trai trưởng của tôi muốn có."
Lưu Phàm Khôn cười lạnh lùng nói: "Có điều người nước D chúng ta đến Giang Bắc, từ trước tới nay đều là ăn cướp trắng trợn, sao lại có thể tốn tiền mua đồ chứ, lần nay anh trai trưởng của tôi một mình tới, nên gọi tôi đem người qua đó giúp."
"Tất nhiên chợ đen Cửu Môn là nơi chúng ta không thể đụng vào, có điều người sở hữu món đồ kia chỉ sợ là xui xẻo rồi, ha ha." Lưu Phàm Khôn cười độc ác nói.
"Hóa ra là thế."
Đỗ Tử Minh gật đầu gần như hiểu rõ, cười bỡn cợt nói: "Đợi sau khi cướp được món đồ đó về, có anh và anh trai trưởng của anh - với hai vị tông sư võ đạo thì việc tàn sát nhà Nạp Lan dễ như trở bàn tay."
"Đúng, nhà Nạp Lan cứ chờ đó mà đón nhận cơn thịnh nộ của tôi đi!"
Khuôn mặt Lưu Phàm Khôn bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ.
Tình cờ cùng lúc đó, nhà Nạp Lan đối với họ cũng tràn đầy oán hận.
Bởi vì Nạp Lan Dịch sau khi nhận được tin nhắn của 'ông nội' gửi đến, lo lắng cho an nguy của ông nội nên đã dùng cách định vị số điện thoại của Nạp Lan Tổ, sau đó dẫn đầu tất cả cao thủ nhà Nạp Lan đến khu rừng Đông Sơn, lúc này vừa phát hiện ra xác của Nạp Lan Tổ.
"Ông nội!"
Nạp Lan Dịch quỳ trên mặt đất, khóc nức nở, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Lưu Phàm Khôn, nhà Nạp Lan chúng tao thề không đội trời chung với mày!"