Nhưng trên người cô ấy, lại có khí tức hơn cả một cô gái, bao phủ hết đại điện Kim Loan.
“Ha ha, tên nhóc nhà anh Tô, không ngờ rằng lại có dũng khí ra chiến trường, thú vị đó, thú vị thật nha.”
Người phụ nữ mặc váy trắng này chính là huấn luyện viên của Quốc Nhận, Tây Dao.
Khoảng thời gian trước, bà ta từng đi Giang Bắc vì Hồng Liên đao, cuối cùng thành công mang Hồng Liên đao về.
Có điều, trên đường Tây Dao đã phát hiện Hồng Liên đao đã trở thành bình thường, khác với những gì bản thân hiểu, chắc chắn trong đó đã xảy ra chuyện gì rồi.
Bà ta vô cùng tò mò, không biết rốt cuộc Hồng Liên đao bị làm sao mà lại mất đi loại sức mạnh thần bí này.
Thế cho nên.
Tây Dao âm thầm điều tra, nhưng kết quả lại không thu về được gì cả, nhưng bà ta cũng không để ý nhiều.
Dù sao nhiệm vụ của bà ta là mang Hồng Liên đao về ngân khố quốc gia để niêm phong cất giữ. Còn về chuyện Hồng Liên đao biến thành cái dạng gì thì chẳng liên quan gì đến bà ta
Chuyến đi Giang Bắc lần trước, Tây Dao gặp lại Tô Thần Binh đã nhiều năm xa cách.
Nhưng người mà bà ta có ấn tượng sâu sắc nhất lại không phải là Tô Thần Binh, mà là đại thiếu gia nhà họ Tô, Tô Thương.
Tên nhóc Tô Thương quá giống chị gái Ngọc Yến, chả trách hai người họ là mẹ con.
Từ sau khi tách ra với chị gái Ngọc Yến, trái tim Tây Dao cũng trở nên lạnh lẽo. Nhưng Tô Thương đã nhen nhóm ngọn lửa trong lòng bà ta lần nữa.
Thế như khoảng thời gian gần đây, bà ta bế quan tu luyện cho nên không thể đi Giang Bắc tìm Tô Thương.
Mà nơi Tây Dao tu luyện lại ở kế bên đại điện Kim Loan.
Vừa nãy, trong lúc vô tình nghe được hai đời Tô Soái, lại nghe được tên Tô Thương, thế là bóng dáng chớp mắt đã xông thẳng vào đại điện Kim Loan.
"Tiểu tử kia, cậu nói cậu sẽ mua trà sữa cho tôi, còn sẽ gửi mỹ phẩm cho tôi, nhưng cuối cùng lại không làm, mà bản thân lại chạy tới chiến trường biên giới phía Nam."
Tây Dao ngẩng đầu, không coi ai ra gì nhìn về phía màn hình lớn phía trên, gương mặt xinh đẹp hoàn hảo nở nụ cười, khẽ cười nói: "Rất tốt, có phong thái của Tô đại ca, ha ha ha."
Yên tĩnh!
Nơi đây yên lặng như tờ.
Văn võ bá quan đương nhiên biết thân phận của Tây Dao, tất cả đều cuối đầu không dám nhìn bà ta, cũng không ai nói một lời.