Sau khi xóa sổ Lăng Hổ, Tô Thương chuyển ánh mắt nhìn về phía hang động cách đó không xa, lập tức sải bước đi tới.
Thành viên Quốc Nhận, đều là các anh hùng hết mình vì quốc gia, không chạm mặt phải cũng thôi đi, nếu như đã gặp rồi, thì có thể cứu thì cứu vậy, không phải vì những thứ khác, chỉ là vì tấm lòng hết sức nhiệt huyết chân thành của bản thân.
Ngoài ra, Tô Thương cũng có chút hứng thú với thanh Hồng Liên đao mà cao thủ nước D nhắc đến.
Rất nhanh.
Tô Thương vào hang động, nơi này tối đen như mực, tình cảnh không khác gì mấy tên trộm mộ trong phim truyền hình, giơ tay không thấy được năm ngón.
Tuy nhiên Tô Thương là linh hồn của Tiên Đế, hang động tối tăm trong mắt của anh ấy lại sáng như ban ngày.
Lúc này, Tô Thương phát hiện bên cạnh vách động phía tây, có bảy tám người nằm trên mặt đất.
Bọn họ bị còng sắt khóa hết tay chân lại, không cách nào động đậy, vết thương chồng chất trên người, nhìn qua khá là thê thảm.
"Các anh là Quốc Nhận sao?" Tô Thương hỏi với giọng bình tĩnh.
"Đúng."
Giờ phút này, một người đàn ông trung niên cảnh giới hóa kình đỉnh phong phấn khích nói: "Chuyện vừa xảy ra bên ngoài, chúng tôi đều nghe thấy, cảm ơn ơn cứu mạng của Nạp Lan thiếu gia."
"Ừm, tôi giúp các anh mở còng tay, ra ngoài rồi nói sau."
Tô Thương gật đầu, lập tức đi qua đó, nhẹ nhàng gỡ bỏ còng tay cho những thành viên Quốc Nhận.
"Cảm ơn Nạp Lan thiếu gia."
Tám thành viên Quốc Nhận hết sức vui mừng, nhìn về phía Tô Thương bằng ánh mắt tràn đầy sự cảm kích và kính nể.
Tay không bẻ gãy còng sắt, cái này cần đến sức mạnh như thế nào chứ, Hóa Kình đỉnh phong tuyệt đối không làm được.
Hơn nữa, vừa rồi tuy bọn họ không thấy được cảnh tượng phía ngoài, nhưng lại nghe được vị Nạp Lan thiếu gia này, xóa sổ cao thủ hóa kình đỉnh phong nước D.
Mạnh đó nha, chẳng lẽ Nạp Lan thiếu gia là tông sư võ đạo?
"Nạp Lan thiếu gia, cậu đi ra ngoài trước đi, chúng tôi còn có chút việc phải xử lý."
Lúc này, những cao thủ Hóa Kình đỉnh phong ở Quốc Nhận nói: "Thực ra không dám giấu giếm, sâu trong hang động này, hiện tại có hơn mười người nước D trộm mộ, bọn họ đang chuẩn bị lấy Hồng Liên đao, chúng ta nhất định phải ngăn lại, đem Hồng Liên đao mang về thành phố."
"Tôi biết rồi, các anh có cần giúp một tay không?" Tô Thương khẽ cười nói.
"Không cần, những tên trộm mộ đó, đều là người bình thường, không chịu nổi một chiêu, chúng tôi có thể giải quyết."
"Vậy thì tốt, tôi ở bên ngoài chờ các anh."
Tô Thương nói xong, sau đó nhanh chân đi ra ngoài hang động, chuyện tiếp theo để thành viên Quốc Nhận tự xử lý thì hay hơn.
Sau khoảng năm phút, anh ấy liền nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết từ hang động vọng ra, và khí tức của thành viên Quốc Nhận vẫn còn, chứng tỏ là tiếng kêu thảm thiết phát ra đó là của người trộm mộ nước D.
Vài phút đồng hồ trôi qua, tám thành viên Quốc Nhận đi ra từ hang động, mỗi người đều bị thương không nhẹ, đó là do lúc trước bị cao thủ nước D bày mưu tra tấn.
Trong đó, trong tay phải của cao thủ hóa kình đỉnh phong Quốc Nhận kia, đang cầm một vũ khí được bọc trong tấm vải đen, dài khoảng nửa mét, nhìn hình dáng chắc là một thanh đoản đao.
Một đoàn người vừa mới ra, thì ánh mắt của Tô Thương liền bị thu hút bởi thanh đoản đao dưới miếng vải đen đó.
"Sát khí!"
"Bên trong thanh đoản đao này lại có sát khí!"
Tô Thương bỗng nhiên vui mừng hết sức, khóe miệng nở một nụ cười phấn khích.
Nếu như là kiếp trước, sát khí đối với anh ấy mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng mà bây giờ, anh ấy tu luyện Cửu U Trấn Ngục Quyết, hoàn toàn có thể hấp thụ sát khí, từ đó chuyển hóa thành linh khí, tăng tiến tu vi.
"Sát khí bên trong Hồng Liên đao, đủ khiến cho tôi thăng cấp luyện khí tầng thứ ba, thanh đao này, tôi nhất định phải có được!"
Giờ phút này, Tô Thương hạ quyết tâm.
"Nạp Lan thiếu gia, tôi là đội trưởng Quốc Nhận, Giang Thành Dương, chuyện tối nay, vất vả cho Nạp Lan thiếu gia rồi."
Cao thủ Hóa Kình đỉnh phong trong Quốc Nhận, chính là đội trưởng Giang Thành Dương, lúc này anh ta khâm phục nói: "Nạp Lan thiếu gia tuổi còn trẻ, không ngờ thực lực lại lớn mạnh như vậy, khiến cho người khác kính nể đó nha."
"Đương nhiên, càng khó hơn chính là, Nạp Lan thiếu gia có được một tấm lòng yêu nước, đúng là đáng quý đó."
Giang Thành Dương chắp hai tay lại, cảm kích trước tiên, sau đó nói: "Thời gian không còn sớm nữa, Nạp Lan thiếu gia, chúng tôi phải nhanh về thành phố nhận mệnh lệnh, hôm nào có thời gian, nhất định sẽ mang quà đến tận cửa nhà họ Nạp Lan để cảm ơn."
Nói xong, Giang Thành Dương liền dẫn thành viên Quốc Nhận rời khỏi nơi này.
"Chờ một chút."
Nhưng lúc này, Tô Thương lại ngăn cản bằng giọng lạnh lùng: "Các anh có thể đi, nhưng Hồng Liên đao nhất định phải để lại, thanh đao này, tôi muốn lấy!"
Lúc đầu, Tô Thương định cứu người Quốc Nhận, sau đó gây sốc cho người dẫn đầu, sau đó lại tiết lộ danh tính của mình, và nhận được sự tôn trọng của đối phương.
Cứ như vậy, cha mình có ép mình đi Quốc Nhận đi nữa thì mình cũng có rất nhiều cách để giải quyết.
Nhưng bây giờ, Tô Thương nhìn thấy Hồng Liên đao, nhất thời thay đổi chủ định, quyết định lấy Hồng Liên đao trước rồi hẵng nói.
Dù sao bản thân bây giờ vẫn đang là khuôn mặt của Nạp Lan Dịch, cũng chưa bị bại lộ, cướp đi đồ vật của Quốc Nhận, cũng không có người nào biết là Tô Thương mình làm.
Tiếng oan này cứ đổ lên người Nạp Lan Dịch.
Giang Thành Dương sau khi nghe được lời của Tô Thương, trong nháy mắt sắc mặt có vẻ khó coi, bảy tên thành viên Quốc Nhận xung quanh, cũng đều tập trung tinh thần, bầu không khí bỗng trở nên hết sức căng thẳng.
"Tôi khuyên các anh tốt nhất đừng kích động, các anh không phải là đối thủ của tôi đâu."
Ánh mắt của Tô Thương lạnh thấu xương, giọng lạnh lùng nói: "Mục tiêu của tôi chỉ là Hồng Liên đao, đưa thanh đao cho tôi là được, nếu không, đừng trách tôi ra tay cướp đoạt!"
"Nạp Lan thiếu gia, anh muốn Hồng Liên đao làm cái gì?" Giang Thành Dương cau mày nói.
"Cái này không cần anh quản đâu!"
Tô Thương tiến về phía trước một bước, trầm giọng nói: “Bây giờ anh có hai lựa chọn, một là chủ động đưa cho tôi, hai là tự tôi lấy nó, tôi cho anh thời gian mười giây suy nghĩ!"
"Nạp Lan thiếu gia, Hồng Liên đao là phải nộp cho nhà nước, không thể giao cho anh được!"
Giang Thành Dương mặt sầm lại, uy hiếp nói: " Cứ coi như bây giờ anh lấy đi, cũng không thể giữ nó lâu đâu, nhà nước sẽ cử người đến nhà họ Nạp Lan để đòi lại, đến lúc đó chỉ sợ rất khó để thu xếp việc này đấy!"
"Ha ha, uy hiếp tôi có đúng không, Nạp Lan Dịch tôi, cả đời làm việc, thì sợ gì người khác?"
Tô Thương nói bằng giọng hùng hồn: "Hôm nay, tôi phải mang Hồng Liên đao đi, nếu như các ngươi không sợ chết, thì cứ tới nhà họ Nạp Lan lấy về!"
"Nhớ kĩ tên gọi của tôi, tôi là Nạp Lan Dịch, đến từ dòng họ Nạp Lan ở Giang Bắc!"
Tô Thương chỉ sợ những thành viên Quốc Nhận này sẽ quên mất ba từ Nạp Lan Dịch này, thế là lại nhấn mạnh một lần nữa.
"Được!"
"Nạp Lan thiếu gia, Nạp Lan Dịch của dòng họ Nạp Lan, Giang Thành Dương tôi nhớ rồi!"
Giang Thành Dương nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn đem Hồng Liên đao giao cho Tô Thương.
Trong lòng của anh ta hết sức rõ ràng, đoàn người của mình, không thể nào là đối thủ của “Nạp Lan Dịch”, nếu liều mạng vô ích thì chi bằng buông tay, dù sao cũng biết nhà cửa của đối phương, sau này tới đòi cũng được.
Một dòng họ nho nhỏ ở Giang Bắc, làm sao mà chống đối với cơ quan quốc gia được, Hồng Liên đao sớm muộn cũng sẽ một lần nữa trở lại trong tay anh ta.
"Tôi mang Hồng Liên đao đi, nhất định phải nhớ kỹ, tôi là Nạp Lan Dịch, không được tìm nhầm người đấy!"
Tô Thương nhận lấy Hồng Liên đao, kiêu ngạo nói với giọng khiêu khích, sau đó liền nhún người biến mất trong bóng đêm.
"Đội trưởng, cứ để anh ta đi như vậy sao?" Lúc này, một thành viên Quốc Nhận bên nói.
"Ừm!"
"Nạp Lan Dịch… Người này đã cứu chúng ta , theo lý mà nói chúng ta nên là cảm ơn anh ta, nhưng anh ta lại không biết tốt xấu, cướp đi Hồng Liên đao, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ!"
Giang Thành Dương không kìm được giận nói: "Cứ để cho anh ta kiêu ngạo hai ngày trước đi, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi, hồi phục lại vết thương, đồng thời liên lạc với sĩ quan huấn luyện, mời sĩ quan huấn luyện ra mặt, đến lúc đó nhất định sẽ khiến anh ta không còn thoải mái mà đi nữa!"
"Vâng!" Một thành viên Quốc Nhận gật đầu, sau đó hỏi: "Đội trưởng, lúc trước đâị tướng Tô từng nói, muốn tiếp đón chúng ta thật chu đáo, chi bằng chúng ta đến trang viên nhà họ Tô đi?"
Nhắc đến Tô Thần Binh, mặt mũi Giang Thành Dương tràn đầy sự kính nể, quay lại gật đầu nói:
"Được, từ lần tạm biệt trước, rất lâu rồi tôi chưa gặp đại tướng Tô, nhân cơ hội lần này, đúng lúc đi hỏi thăm một chút."
Sau đó, Giang Thành Dương liền dẫn đầu bảy thành viên Quốc Nhận, rời khỏi hiện trường, dự định dừng chân ở trang viên nhà họ Tô.