"Bây giờ mình đang là luyện khí tầng tám, có thể trấn áp được thiên tông sơ kỳ, thi triển chìa khóa Đông Phủ, thì cũng có thể giết được thiên tông trung kỳ, còn nếu như khởi động huyết tế cùng với chìa khóa Đông Phù thì đủ để giết chết thiên tông hậu kỳ."
Tô Thương lẩm bẩm nói: "Dựa vào suy đoán của mình thì người tu chân ở cảnh giới nền tảng chắc hẳn có thể quét sạch thiên tông, thậm chí có thể so được với lại cường giả thần tông nữa."
"Cũng không biết trong giới luyện võ Cổ giả này, có thần tông không, và có bao nhiêu thần tông nữa chứ."
Tô Thương nhớ tới Trương Trọng Ngu, liền suy đoán: "Trụ cột của Dược Vương Điện là Trương Trọng Ngu, mình không thể cảm nhận được khí tức của ông ta, chắc hẳn ông ta cũng sắp đặt tới cảnh giới thần tông rồi, chí ít cũng là bán thần tông."
"Nếu như Thục Phân có thể đột phá nền tảng thì mình lại có thêm một người bảo vệ mạnh mẽ, sau này khi đi tham dự đại hội võ thuật trăm môn phái thì trong lòng cũng vững tâm hơn."
Nghĩ tới đây, Tô Thương cũng không muốn làm phiền Thục Phân nữa, để nó tiếp tục hấp thụ tinh huyết của Đỗ Hồng Cẩm và Sở Phục Thịnh.
**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới nhất một cách nhanh nhất.
Cùng lúc đó.
Tô Thương đột nhiên cảm giác được Trương Trọng Ngu đến rồi, trên người còn mang theo một cái túi, đang di chuyển về phòng mình.
Thế là.
Tô Thương liền hóa giải trận pháp, đồng thời phất tay một cái, cửa phòng tự động mở ra.
"Điện chủ."
Bóng dáng Trương Trọng Ngu thấp thoáng, khi về đến phòng, ông ta đặt cái túi xuống, cung kính nói: "Thực xin lỗi, tôi đến muộn rồi, sau khi tôi trở về sơn trang Y Vân, thì Hoa Thời Mạc vẫn còn thu thập thiếu một dược liệu nữa mới đủ, dược liệu đó chỉ có nơi sâu thẳm của mây và sương mù, cho nên tôi đã đi suốt đêm tới chỗ sâu thẳm của mây và sương mù để tìm, cũng xem như may mắn thu thập được tất cả dược liệu rồi. "
"Ừm."
Tô Thương nhìn lên người của Trương Trọng Ngu, phát hiện ra chân khí trong cơ thể của Trương Trọng Ngu đã tiêu hao đi rất nhiều, ắt hẳn là ông ta đã sử dụng chân khí để bôn ba đường dài tìm kiếm, trong lòng anh có chút cảm động, bèn nói: "Vất vả cho ông rồi."
"Điện chủ khách sáo rồi."
Trương Trọng Ngu được sủng ái mà lo sợ, sau đó hiếu kỳ nói: "Điện chủ, cậu cần những dược liệu này để làm gì, tôi thấy những dược liệu này đều dùng để bổ khí huyết, khí huyết trong cơ thể cậu bị hao hụt, lẽ nào muốn dùng những dược liệu này để bổ trợ vào sao?"
"Ừm." Tô Thương gật đầu, hoàn toàn không có phủ nhận.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!