"Si tâm vọng tưởng, muốn chiếm lĩnh Trái Đất thì phải hỏi kích Phá Thiên trong tay tôi có đồng ý không đã!" Bạch Khởi nắm chặt kích Phá Thiên, uy thế ngập trời.
"Kích Phá Thiên, đây là Tổ Long pháp bảo Tổ Long luyện chế cho ông đúng không, ông bế quan hai ngàn năm dưới đất, chắc là đang hấp thu lực lượng vong linh ở dưới mặt đất, khiến kích Phá Thiên mạnh hơn.”
Viêm Long Tiên đế nhìn về phía Bạch Khởi, cười nói: "Tôi không đoán sai chứ?"
Bạch Khởi giật mình trong lòng, nhìn Viêm Long Tiên đế, hỏi: "Làm sao ông biết được?"
"Ha ha."
Viêm Long Tiên đế lắc đầu, sau đó nói: "Điều này không cần thiết nói cho ông biết, người sắp chết thì cứ ngoan ngoãn xuống Địa Ngục đi."
Vừa dứt lời, Viêm Long Tiên đế bỗng nhiên ra tay, liên tục tấn công mạnh mẽ về phía Bạch Khởi và Tô Vô Ky, tiếng rồng kêu không ngừng vang lên xung quanh.
Viêm Long Tiên đế vốn dĩ bị đánh túi bụi, giờ phút này lại giống như biến thành người khác, hoàn toàn nghiền ép Tô Vô Ky và Bạch Khởi.
"Đừng nên khinh thường, vừa rồi ông ta ẩn giấu thực lực."
"Cùng là chuẩn tiên đế đỉnh phong, ông ta lại có được sức mạnh đáng sợ như vậy, xem ra con đường đến chuẩn tiên đế của mình còn rất xa."
Bạch Khởi và Tô Vô Ky nói với nhau một câu, sau đó hợp tác, lại đón đầu Viêm Long Tiên đế lần nữa.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Sau đó ba người tiếp tục đánh nhau, nhưng tình hình chiến đấu đã hoàn toàn khác trước.
Bây giờ là một mình Viêm Long Tiên đế nghiền ép, Tô Vô Ky và Bạch Khởi sử dụng hết tất cả tài năng nhưng vẫn liên tục thất bại.
Hai người bọn họ vẫn có sức đánh trả, nhưng vô cùng miễn cưỡng, vốn dĩ mấy ngày mấy đêm nay đều phân không ra thắng bại, nhưng bây giờ xem ra Tô Vô Ky và Bạch Khởi chắc chắn sẽ thất bại trong vòng mấy trăm hiệp nữa.
"Ông cố và Bạch Khởi đều là người nổi bật, có thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của Đế cảnh chân chính, nhưng Viêm Long Tiên đế thật sự có thể nghiền ép người cùng cảnh giới, không trách bọn họ được."
Tô Thương thấy cảnh này thì cảm thán một tiếng, nhưng không hề tỏ ra lo lắng, bởi vì anh còn có một con át chủ bài vẫn chưa sử dụng.
Nghĩ tới đây, Tô Thương nhìn về phía bên cạnh Tô Du Du, cười dò hỏi: "Du Du, con cảm thấy bây giờ đã đến lúc con ra sân chưa?"
Tô Du Du lắc đầu, sau đó nói: "Vẫn chưa, chờ một chút nữa."
"Vì sao?" Tô Thương nở nụ cười hỏi.
"Hai người cao tổ phụ vẫn chưa bị thương, còn có thể đánh tiếp, đợi đến khi bọn họ không kiên trì nổi nữa mới đến lượt con."
Tô Du Du phân tích: "Đến lúc đó, chắc chắn tên bại hoại kia sẽ cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, sẽ lơ là, con ra tay đánh lén mới có hiệu quả gấp bội, cha ơi, con có nói đúng không."
"Đúng, thật sự là quá đúng."
Tô Thương vuốt đầu nhỏ của Tô Du Du, vẻ mặt tán thưởng nói: "Không hổ là con gái của cha, cha mới chỉ tùy tiện dạy bảo một chút mà con đã có thể nắm giữ được sự ảo diệu trong đó rồi, ha ha ha."
"Cảm ơn cha đã khen ngợi."
Trong lòng Tô Du Du vô cùng vui vẻ, đôi mắt nhỏ đen láy cong thành hình trăng lưỡi liềm.
"Hả?"
Tô Thương đang nói chuyện với Tô Du Du thì bỗng nhiên phát hiện ra lại có người xông vào.
Người tới cũng không ẩn giấu thực lực, chuẩn tiên đế đỉnh phong, khí tức quanh người như vực sâu như biển lớn, cầm trong tay một quyển sách cổ, đang nhanh chóng đi tới.
"Chuẩn tiên đế!"
"Là người từ ngoại vực hay là chuẩn tiên đế ở Trái Đất?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!