Đêm khuya, khoảng mười giờ.
Chợ đen Cửu Môn.
Ở đây không chỉ bán tất cả những đồ cần thiết cho người luyện võ, còn có các loại đồ ăn chế biến từ nhiều loại dược liệu quý, có điều giá cả tương đối đắt đỏ.
Lúc này.
Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh cùng ngồi lại trước một gian hàng, nhìn chăm chú không chớp mắt vào những người qua lại trên đường.
"Cha, chúng ta chờ lâu như vậy rồi, mà không nhìn thấy chú Huyền Thiên, cha nói xem không phải chú ấy đã đi khỏi Giang Bắc rồi chứ?" Tô Thần Binh có chút nản lòng, chịu không được mà nói.
"Chắc là không đâu."
Trong lòng Tô Kiền Khôn cũng đang lẩm bẩm, nhưng vẫn nói: "Đợi thêm chút nữa đi, kiên trì lên, có lẽ đêm nay sẽ đợi được người anh em Tô Huyền Thiên thôi mà."
"Ừm."
Nói thật, Tô Thần Binh muốn bỏ cuộc rồi, có điều lời Tô Kiền Khôn nói ra, ông ấy thấy có chút đúng, nên gật đầu đồng ý, sau đó nói: "Cũng không biết Tô Thương giờ thế nào rồi, uống thông thần đan xong có trở thành người luyện võ hay không."
"Đứa trẻ đó có gì đáng quan tâm chứ, nhiều năm như vậy rồi, đều chưa tu luyện lần nào, đừng nói là thông thần đan, thậm chí cho nó uống linh đan thần dược cũng vô dụng."
Nhắc đến Tô Thương, Tô Kiền Khôn liền khinh thường nói: "Theo như cha suy đoán, nếu không có bất ngờ gì xẩy ra thì Tô Thương có lẽ có thể trở thành người luyện võ minh kình sơ kỳ, nói chung vẫn là rác rưởi."
"Cũng đúng."
Tô Thần Minh giống như gật đầu đồng ý, sau đó nghi ngờ nói: "Cha, nếu cha cảm thấy Tô Thương đã uống thần thông đan mà không có tác dụng gì lớn, tại sao phải tìm đủ mọi cách để được ông chủ nhà họ Lý đưa cho Tô Thương viên thông thần đan chứ?"
"Người luyện võ minh kình cũng tốt, ít nhất cũng là người luyện võ, sau này tích tụ được nhiều loại dược liệu quý, nói không chừng lại có thể đặt chân đến cảnh giới ám kình."
Tô Kiền Khôn cười nói: "Cha không hề kỳ vọng cao vào Tô Thương, cảnh giới ám kình là được, cơ thể khỏe mạnh, có thể giảm bớt khả năng bị bệnh, so với người bình thường khỏe hơn nhiều là được."
"Cái này... cha à, hóa ra cha chỉ là muốn để Tô Thương uống thông thần đan để có thể khỏe mạnh sao?" Tô Thần Binh cười nói: "Đây có lẽ có chút quá mức cần thiết rồi đó."
"Mày hiểu cái rắm gì, sức khỏe là nguồn gốc của mọi thứ, Tô Thương cứ năm ba bận lại đi quán bar, cũng sớm đã bị kiệt sức rồi, luyện được chân khí vừa hay có thể bù đắp được thiếu hụt."
Tô Kiền Khôn nói tiếp: "Hơn nữa, cha chủ yếu là muốn để Lý Thuần Phong dạy dỗ Tô Thương."
"Nếu trực tiếp nói ra thì với tính cách của Lý Thuần Phong chắc chắn không đồng ý, mà dù cho ngoài mặt đồng ý, thì cũng không thể tận tâm tận lực."
Tô Kiền Khôn bày mưu tính kế cười nói: "Nhưng bây giờ thì khác rồi, tên phế vật Tô Thương đã uống được bảo vật gia truyền của nhà họ Lý, thông thần đan, Lý Thuần Phong chắc chắc sẽ đau đớn không thôi."
"Để chứng minh công dụng của thông thần đan, cũng không để lãng phí viên đan dược kia, ông ta chắc chắn sẽ tận tâm tận lực dạy bảo Tô Thương." Tô Kiền Khôn cười nói.
"Cha đúng là sáng suốt."
Tô Thần Binh như tỉnh ngộ ra, sau đó đột nhiên nhớ ra một chuyện, liền hỏi:
"Cha à, con nghe nói cha đồng ý ông chủ nhà họ Lý, nếu Tô Thương trở thành tông sư võ đạo, đứa con đầu tiên của Tô Thương với Lý Nguyệt thì sẽ phải mang họ Lý sao?"
"Ừm, cha đã đồng ý rồi."
"Cái cha này, cha bị hồ đồ rồi hả, sao lại có thể làm như thế, nếu để người khác biết cháu của cha họ Lý, nhà họ Tô chúng ta sẽ bị toàn Giang Bắc chê cười chết mất thôi." Tô Thần Binh nói.
"Con lo gì mà lo, không phải là con cảm thấy Tô Thương sẽ đặt chân được đến cảnh giới tông sư đó chứ?"
Tô Kiền Khôn tinh nghịch cười nói: "Đừng nói đến tông sư, nó cả đời này chắc chắn chỉ dừng chân ở ám kình, còn ở ngưỡng cửa hóa kình thì đừng nghĩ là nó có thể sờ đến, nếu nó có thể trở thành người luyện võ hóa kình, ba chữ Tô Kiền Khôn này của cha sẽ viết ngược lại."
Tô Thần Binh nghe đến đây, liền im lặng, cảm thấy trong lời nói của cha mình mặc dù là đang xem thường Tô Thương, nhưng lại cảm thấy cực kỳ chính xác."
"Tô Kiền Khôn."
"Tô Thần Binh."
Chính ngay lúc này, Lý Thuần Phong cùng với Tô Thương tới, xuất hiện trước mặt hai người.
"Ông nội, cha." Tô Thương cười chào hỏi.
"Tô Thương?"
Tô Thần Binh nhìn thấy Tô Thương, đột nhiên nhíu mày lại: "Ở đây là chỗ người luyện võ qua lại, con là một người bình thường đến đây làm gì?"
Tô Thương sờ sờ mũi, đang muốn mở miệng nói lại bị Lý Thuần Phong cản lại.
"Tô Thương, trước tiên cậu đừng nói gì cả."
Lý Thuần Phong cười cười, sau đó nhìn Tô Thần Binh, nói: "Tô Thương bây giờ, lại không phải người bình thường nữa rồi."
"Cái gì? Tô Thương, con trở thành người luyện võ rồi sao? Tại sao cha không phát hiện ra được." Tô Thần Binh ngạc nhiên nói.
Lý Thuần Phong không trả lời Tô Thần Binh, mà nhìn vào Tô Kiền Khôn bên cạnh, nhẹ nhàng cười nói: "Tô tóc bạc, giao ước giữa chúng ta vẫn còn tính chứ, chỉ cần Tô Thương trở thành tông sư võ đạo, ông sẽ để đứa cháu đầu tiên mang họ Lý phải không."
“Đúng vậy.”
Tô Thần Binh nhìn Tô Thương, không hề nhìn thấy được một chút chân khí nào, thế là hỏi: "Lý Thuần Phong, ông vẫn chưa cho Tô Thương uống thông thần đan hả, nó bây giờ vẫn là người bình thường, ông định khi nào lấy thông thần đan ra hả?"
"Đừng vội chứ."
Lý Thuần Phong cười đùa tinh nghịch, sau đó nói: "Tô tóc bạc, ông cũng biết, tông sư võ đạo không phải là một việc giải quyết trong chốc lát, cái này cần phải tích lũy trong thời gian dài."
"Mà Tô Thương và Lý Nguyệt, có lẽ gần nhất là hai năm thì sẽ kết hôn sinh con, cái ước hẹn này đối với tôi có chút không công bằng."
Lý Thuần Phong nhẹ nhàng cười nói: "Thế này đi, chỉ cần Tô Thương uống thông thần đan, có phong thái bước vào tông sư võ đạo, thế thì đứa con đầu tiên sẽ mang họ Lý của Lý Nguyệt, được chưa."
"Tất nhiên, ông nói nhượng bộ, tôi cũng sẽ nhượng bộ, ông không phải luôn muốn nghiên cứu kiếm phổ của tôi hay sao, nếu Tô Thương không có phong thái tông sư, tôi cũng sẽ đem kiếm phổ tặng ông, ông thấy thế nào?"
"Ha ha, được thôi."
Tô Kiền Khôn không cần nghĩ ngợi liền đồng ý liền, sau đó chịu không nổi mà nói: "Lý Thuần Phong ơi Lý Thuần Phong, ông thông minh một đời hồ đồ một giờ rồi hả, ông lại có thể đem kiếm phổ tặng không cho tôi vậy hả, ha ha ha!"
"Tô Thương, đứa con này của tôi, là đồ bỏ đi hơn hai mươi năm nay, ăn của nhà họ Tô, uống của nhà họ Tô, bây giờ cuối cùng cũng góp một phần sức lực rồi, được lắm, được lắm, cũng tính là có chút có ích, cha không uổng công nuôi con lớn thế này." Tô Kiền Khôn nói.
"Được, đây chính là ông nói nhé."
Lý Thuần Phong nghe được Tô Kiền Khôn đồng ý, đột nhiên lộ ra nụ cười đầy âm mưu, đồng thời đưa cánh ranh của Tô Thương giơ lên nói: "Tô Kiền Khôn, ha ha, anh bị lừa rồi!"
"Hả? là ý gì chứ?" Tô Kiền Khôn đột nhiên khẽ nhíu mày.
Lý Thuần Phong cười: "Anh thử lại xem, Tô Thương là cảnh giới gì!"
"Không phải là bình thường... cái gì! hóa kình... trung kỳ!"
Ánh mắt Tô Kiền Khôn nhìn vào trên người Tô Thương, nụ cười trên khuôn mặt lập tức cứng đơ lại.
"Ha ha, anh bị lừa rồi, Tô Thương đã uống thông thần đan, hơn nữa còn nhảy lên hóa kình trung kỳ, thiên phú còn mạnh hơn so với ông nội của tôi rất nhiều."
Lý Thuần Phong đắc ý cười nói: "Vừa nãy, tay của tôi để lên tay của Tô Thương, là tôi dùng chân khí nhiễu loạn phán đoán của anh!"
Lúc này, Tô Kiền Khôn đã nhận ra được chân khí trong người Tô Thương không ổn định, liền mừng rỡ như điên.
Hóa kình trung kỳ hả!
Đây đâu chỉ là có phong thái của tông sư bình thường đâu!
Hơn một trăm năm trước, chủ nhân của nhà họ Lý, sau khi uống thông thần đan ngay giây sau liền biến thành hóa kình sơ kỳ, kết quả cuối cùng bước chân lên tông sư đỉnh phong.
Mà đứa cháu Tô Thương của mình, khởi điểm so với ông chủ họ Lý còn cao hơn thế, ngày sau nói không chừng có thể đột phá tông sư, tiến thêm một bước!
Nghĩ đến đây, Tô Kiền Khôn kích động tột đỉnh, nhưng khi nghĩ sang chuyện khác, ông ấy lại nhớ đến lời giao ước vừa nãy, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại.