"Trận đấu thứ hai, Vương Phú Quý đánh với Hoàng Dần Hổ, mời hai người dự thi ra trận!"
"Tô đại thiếu gia, đến lượt tôi rồi, cậu hãy nhìn đi, Dần Hổ cái gì chứ, ông đây sẽ đánh anh ta thành con mèo mướp."
Vương Phú Quý đã sớm chờ đợi đã lâu, nghe thấy trọng tài gọi mình liền chào hỏi với Tô Thương, sau đó cầm kèn xô-na, kích động đi lên lôi đài.
Một bên khác, Hoàng Dần Hổ cũng xuất hiện ở giữa lôi đài trước cái nhìn chăm chú của mọi người.
Cứ như vậy, Vương Phú Quý và Hoàng Dần Hổ cách xa nhau bốn năm mét, nhìn nhau chằm chằm.
Khi trọng tài đi xuống lôi đài, trận đấu này sẽ bắt đầu.
Hai người đều không dài dòng, Hoàng Dần Hổ tấn công đầu tiên. Anh ta bay lên không, chân khí bao bọc hai chân, đá về hướng Vương Phú Quý.
Vương Phú Quý cũng không do dự, cầm kèn xô-na và sử dụng kiếm thuật Luân Hồi, dễ dàng phá giải được đòn tấn công của Hoàng Dần Hổ.
Chỉ là.
Hoàng Dần Hổ cũng không phải người đơn giản, có thể đánh bại bốn năm mươi thiên tài để thành công lọt vào top 20, đương nhiên phải có chỗ hơn người.
Chỉ thấy tốc độ tấn công của anh ta càng lúc càng nhanh, hai chân dần dần biến thành tàn ảnh.
Vương Phú Quý không dám khinh thường, lấy kèn xô-na thay thế trường kiếm, kiếm ý mênh mông lan ra xung quanh, cuối cùng đã đỡ được.
Cứ như vậy, hai người đánh nhau túi bụi, chân khí và kiếm ý tràn ngập khắp nơi, rất khó phân ra thắng bại ngay được.
"Hoàng Dần Hổ là người thừa kế của Vô Ảnh Cước núi Phật, Thần Tông trung kỳ, khó trách có thể lọt vào top 20!"
"Nghe nói Vô Ảnh Cước cũng là tuyệt kỹ đỉnh cao giống Tàn Ảnh Bộ của núi Cống Dát, chỉ sợ lần này Vương Phú Quý gặp nguy hiểm rồi."
"Cũng chưa chắc, Vương Phú Quý là người tu chân, hơn nữa nghe nói đã đặt chân đến Luyện Khí tầng chín. Người tu chân ở cảnh giới này hoàn toàn có thể sánh vai với Thần Tông sơ kỳ, thậm chí là trung kỳ."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!