Những thứ bùa chú hắn vẽ kia tôi chưa thấy bao giờ, có điều, sau khi hắn vẽ xong mấy cái bùa chú này, cả người Chu Tam dường như tê liệt ngồi bịch xuống đất
“Đông”
Tôi ôm con gà trống khom người, người phụ nữ. đó cũng cứng ngắc cúi xuống, không ngờ tôi cúi xuống quá nhanh, khi ngẩng đầu lên thì người phụ nữ đó vừa vặn cũng đang cúi xuống, cứ như vậy liền đụng nhau một cái, chỉ nghe “binh” một tiếng, đầu cô gái kia liền bị
đụng rơi trực tiếp xuống đất.
Tôi bị dọa tới ngã nhào xuống, càng không ngờ tới chính là sau khi xảy ra sự việc này, Chu Tam cũng không có hốt hoảng lắm, tôi phát hiện ánh mắt hân luôn đặt ở trên cố tay của người phụ nữ đó.
Ở trên cổ tay cô ta, sợi dây đỏ đó dường như. không có bất kỳ thay đối gì, vẫn lắng lặng nẫm yên trên cổ tay cô ta.
Chẳng biết tại sao khi nhìn thấy sợi dây đỏ đó trên cổ tay cô ta, tôi lại cảm thấy một tia may mắn, cho dù người phụ nữ trước mặt đã không còn đầu.
Không có máu huyết chảy ra, đoạn đứt gãy trên cổ người phụ nữ đó, nhìn giống như một cành cây khô bị bẻ gấy, trừ một ít đồ vật đen đen không rõ là máu thịt hay xương cốt dính ở trên đó ra thì còn lại không có thay đối gì đặc biệt.
"Tí tách!"
Dường như có âm thanh mồ hôi rơi tí tách xuống đất vang lên, Chu Tam nhọc nhẫn ngẩng đầu nhìn tôi một cái, sau đó nói: “Đưa vào động phòng!"
“Rào rào”
Bốn chữ đưa vào động phòng vừa dứt, vẻ mặt băng sương lạnh lẽo của hai lão già ở trên cao đường kia dường như đã đạt tới một mức độ nhất định, trực tiếp vỡ vụn hết.
Bất thình lình vỡ vụn như vậy lại dọa tôi lần nữa, nhưng Chu Tam ở bên kia, ngược lại có loại cảm giác như trút được gánh nặng.
Người phụ nữ trước mặt tôi, thân thể cũng vỡ vụn luôn, một tiếng đưa vào động phòng ấy, khiến cho mọi người ở bốn phía bắt đầu xuất hiện vết rách trên người, sau đó liền rào rào rơi xuống đất, tất cả đều vỡ vụn.
Tôi không biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì, nhưng sương mù xung quanh càng lúc càng dày.
“Được rồi, đem gà trống ôm tới đây.”
Chu Tam một bên từ dưới đất ngọ nguậy đứng dậy, một bên nhẹ giọng nói.
Tôi hiện giờ không thể biết được tiếp theo nên làm cái gì, hoàn toàn là dựa vào lời nói của Chu Tam mà làm, hắn phân phó như thế nào thì tôi làm như vậy.
Trong sương mù, cảnh vật xung quanh bắt đầu trở nên mơ hồ, bao gồm cả những nơi mà mấy người đó vừa tan vỡ, giống như có hư ảnh hiện lên, nhưng chiếc quan tài màu đỏ máu trước mặt chúng tôi, ngoài dự đoán lại hiện ra rất rõ ràng.
Chu Tam đẩy nắp quan tài gỗ ra một chút, mượn ánh trắng yếu ớt, tôi tựa hồ thấy được thi thể khô héo bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!