Ba năm không gặp, Lý Tu phát hiện biểu tình của người trước mặt so với trước đây lại càng thêm âm hiểm, đê tiện, vô SỈ.
Nếu như ánh mắt có thể giết người thì anh ta đã giết tên nhóc này trăm ngàn lần rồi!
"Tôi đếm tới ba, anh họ à, nếu như anh không chọn thì tức là anh chột dạ, những lời anh nói với tôi vừa rồi đều là những lời dối trá".
Lý Quân Minh giả vờ làm ra bộ dạng không thể chịu đựng được nữa.
Lý Tu tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong được nhà họ Lý thu nhận, đi theo võ đạo tông sư luyện ra được một thân bản lĩnh, tuy bề ngoài là người hầu của Lý Quân Minh nhưng thực tế cũng là vệ sĩ!
Thân là người nhà họ Lý, chuyện này cũng không phải là bí mật gì đối với Lý Tu.
Về phần Hắc Lang thì không cần phải nghĩ, đã có thể lẻn vào nhà họ Lý mà không một ai để ý rồi đưa anh ta đến nơi
này, chuyện đó cũng đã đủ thể hiện bản lĩnh của đối phương.
Từ đó cho thấy, dù là một chọi một với bất kỳ ai trong số này thì anh ta cũng sẽ không có kết quả tốt!
"Em họ, em không thể làm như vậy, anh là anh họ của Giữ).
"Chát!"
Lý Tu vẫn muốn dùng tình thân để thuyết phục Lý Quân Minh, nhưng anh ta không ngờ mình còn chưa kịp nói xong thì đã bị tát một cái thật mạnh.
“Anh thực sự cho rằng tôi không dám động vào anh sao?”
Ánh mắt Lý Quân Minh đột nhiên trở nên lạnh lùng, anh lạnh lùng nói: "Ba...hai...một!"
Lý Tu bị đánh mạnh đến mức choáng váng không thể phân biệt được đông tây nam bắc.
"Nếu như anh không chọn thì tôi sẽ giúp anh chọn!"
Lý Quân Minh nhìn quét qua ba người Cẩu Phú Quý, Vật Tương Vong cùng Hắc Lang, thẳng thừng nói: “Anh họ của tôi muốn một mình đấu ba, rõ ràng là không coi trọng ba người, cho nên các người cần phải toàn lực ứng phó đó!"
"Đã hiểu!"
"Đã hiểu!"
Ba người đồng thanh nói, sau đó quay sang nhìn Lý Tu bằng ánh mắt tràn ngập đồng cảm.
"Cái quái gì vậy?"
Lý Tu nháy mắt tỉnh táo lại, liền giật giật khóe miệng mấy. lần.
Anh ta ngay cả một người cũng không đánh lại, bây giờ còn bắt anh ta một chấp ba hay sao?
Chuyện này so với chuyện giết anh ta ngay lập tức thì có gì khác nhau?
"Lý Quân Minh, đừng hiếp người quá đáng!" Lý Tu tức giận nói.
Nếu như có thể thì anh ta thật sự muốn khiêu chiến một chọi một với Lý Quân Minh.
Anh ta thật sự không có đủ dũng khí để chiến đấu với 3 người Cẩu Phú Quý, nhưng đối với một kẻ bị tửu sắc mài mòn như Lý Quân Minh thì anh ta vẫn có niềm tin mình sẽ chiến thẳng.
Nếu như suy nghĩ này của Lý Tu bị những kẻ cực kỳ hung ác bên trong nhà tù kia biết được thì họ chắc chẳn sẽ khen ngợi anh ta.
Anh bạn thật là dũng cảm quá!
“Chát! Chát! Chát!"
"Tôi cứ ức hiếp anh đó thì sao? Anh không phục thì xông ra đánh một trận đi!"
Lý Quân Minh giơ tay tát Lý Tu thêm vài phát nữa, mỗi bạt tai giáng xuống khiến cho đầu của đối phương như sắp biến thành đầu heo.
"AI Sĩ khả sát bất khả nhục, tao liều mạng với mày!"
Lý Tu không nhịn được nữa, trừng mắt chuẩn bị xông vào. Lý Quân Minh.
"Äm"
Hắc Lang đá thẳng Lý Tu từ trên võ đài bay xuống bên dưới, sau đó cũng nhảy xuống theo.
"Chừa lại một hơi thở!"
Lý Quân Minh thản nhiên ra lệnh.
"Bang bang".
Hắc Lang xuống tay vẫn rất có chừng mực, đặc biệt tránh né những điểm trọng yếu trên cơ thể Lý Tu, vào lúc này phòng tập quyền anh khổng lồ dưới lòng đất tràn ngập tiếng kêu rên
không ngừng.
“Chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn rồi không?”
Cẩu Phú Quý lẩm bẩm thở dài. Vật Tương Vong lắc đầu nói: “Tôi thì không nghĩ như vậy. Dù sao tên này cũng là kẻ đã hại cậu chủ phải lưu lạc ở nơi quỷ quái kia suốt ba năm".
Cẩu Phú Quý nghe vậy thì liền hét lên: 'Anh Häc Lang, anh đánh tàn nhẫn hơn chút đi!"
"Á! Á!"
"Đừng đánh nữa, nếu còn đánh nữa sẽ chết người đó!"
"Em họ, xin hãy tha cho anh, anh... anh không chịu nổi nữa..."
Xương cốt của Lý Tu không đủ cứng, ít nhất Hắc Lang cũng nghĩ như vậy.
Anh ta còn muốn để cho đối phương nếm thử tuyệt chiêu của mình, nhưng không ngờ đối phương lại dễ bị đánh gục như vậy!
"Phich!"
Lý Quân Minh nhảy xuống sàn đấu, ngồi xổm trước mặt Lý Tu nói: "Nói đi, là ai đã sai bảo anh?"
"Là bố tôi!" Nói xong lời này, Lý Tu cảm thấy toàn bộ sức lực trong cơ
thể đều bị rút cạn, anh ta nằm thẳng đuột trên mặt đất như một con chó chết.
Lý Tông Bình! Nghe vậy Lý Quân Minh cũng không quá kinh ngạc, hơn nữa anh còn có thể khẳng định, ngoại trừ Lý Tông Bình thì còn có nhiều người khác. Bởi vì hai bố con này không có nhiều quyền lực trong nhà họ Lý, chắc chắn không có dũng khí để làm bất cứ điều gì trước mặt ông nội và ông cố.
Trừ khi có kẻ nào đó làm chỗ dựa cho bọn họ!
“Ngoại trừ bố của anh ra thì còn có Tân Hạo Nhiên đúng không?"
Lý Quân Minh nheo mắt lại.
Lý Tu giật mình, suýt chút nữa đã buột miệng hỏi: "Làm sao... cậu bỉ:
"Ha ha..."
Khóe miệng Lý Quân Minh hơi nhếch lên.
Tất cả những điều này đều năm trong dự đoán của anh!
Nhà họ Tần tuy không bằng nhà họ Lý nhưng vẫn là một trong sáu gia tộc lớn ở thành phố Hoàng.
Tân Hạo Nhiên có thù oán với anh, đương nhiên sẽ có âm mưu muốn hãm hại anh.
Hơn nữa anh cũng có thể đoán được chiến lược của Tân Hạo Nhiên rất có thể đã được các trưởng bối nhà họ Tân ủng hội
Suy cho cùng, nếu như nhà họ Lý gây chiến với nhà họ Diệp thì nhà họ Tần cùng với những đại gia tộc khác đều có thể hưởng lợi rất nhiều.
"Em họ, bây giờ em thả anh đi được không anh? Anh thề sẽ đến gặp ông cả và ông cụ nhận tội, sau đó có bị đánh hay bị mắng anh đều chấp nhận!"
Nhìn thấy sắc mặt không quá tốt của Lý Quân Minh, Lý Tu đột nhiên cảm thấy không rét mà run.
Anh ta thực sự không muốn đối mặt với Lý Quân Minh dù chỉ trong giây lát, cho dù phải quay lại nhà họ Lý để đền tội thì cũng còn tốt hơn.
Dù sao bậc trưởng bối cũng sẽ nhớ đến tình xưa, cho dù thế nào thì Lý Viễn Sơn cũng sẽ tha cho bố con bọn họ một mạng.
"Muốn đi đến trước mặt ông cố của tôi để nhận tội, bố con hai người mà cũng xứng à?"
Lý Quân Minh cười lạnh một tiếng, sau đó lớn tiếng quát: "Mang đao tới đây!"
Nếu Lý Tu chỉ đơn giản muốn âm mưu chống lại anh, thì anh còn có thể nể tình bọn họ đã cùng nhau lớn lên, trong người Lý Tu còn mang dòng máu của nhà họ Lý mà tha cho anh ta một mạng".
Nhưng đáng ra tên này ngàn vạn lần không nên học thói ăn cây táo rào cây sung! Cho nên...
Cả bố lẫn con đều phải chết!
"Keng! Hắc Lang rất nhanh đã tìm ra một thanh đại đao dài ba thước, hỏi: "Đại ca, hay là để tôi làm cho? Đừng để loại súc.
sinh này làm bẩn tay anh".
Lý Quân Minh lắc đầu nói: "Người của nhà họ Lý phạm sai lầm thì chỉ có nhà họ Lý mới có thể trừng phạt".
Nghe vậy Hắc Lang cũng không nói nữa, chỉ nâng hai tay dâng lên thanh đại đao.
"Em họ, em đang làm cái gì vậy? Em không thể giết anh, chúng ta là thân thích cùng huyết mạch..."
"Soạt!"
Lý Quân Minh không cho Lý Tu cơ hội nói chuyện nữa, giơ. thanh đại đao trong tay lên...
Một cái đầu người đầy máu rơi xuống đất!
Cách đây không lâu, Lý Tu còn đang tưởng tượng viễn cảnh đẹp đế bản thân trở thành gia chủ, anh ta chưa bao giờ tưởng tượng được mình sẽ chết vào giờ phút này.
Cho đến chết vẫn chưa sáng mắt!
"Tôi sẽ sớm tiễn cha anh đi cùng anh, anh cứ yên tâm đi".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!