Không gian của căn phòng này rất lớn, khiến nó giống như là một sảnh tiếp khách hoàn chỉnh, có sô pha, có bàn trà, còn có khu ăn uống chuyên dụng.
Cắt xong bánh kem, mọi người lần lượt tặng quà rồi chúc mừng, vừa ăn vừa nói chuyện.
Không biết là ai bắt đầu nói về đề tài yêu đương này.
Bạn gái của hai bạn học nam cũng là diễn viên, chẳng qua đều không nổi danh.
Bạn học nữ 1 trêu ghẹo nói: "Hai người tính khi nào thì công khai?"
Bạn học nam 1 nói: "Yêu đương là chuyện của hai người, mình cảm thấy không cần thiết phải đem lên mạng."
Bạn học nam 2 nói: "Người đại diện của mình không cho phép công khai."
Bạn học nữ 1 nói: "Vậy không phải bạn gái của cậu sẽ thiệt thòi lắm sao?"
Bạn gái của bạn học nam 2 nói một cách đầy thấu hiểu: "Mình không thèm để ý."
Nữ đồng học 1 bắt đầu thắc mắc không biết còn ai ở đây đang yêu đương mà không công khai hay không.
Trong đó có hai bạn học nữ có bạn trai, nhưng lại không dẫn người theo.
Hỏi đến Quý Thiển Ngưng, Quý Thiển Ngưng cười nói: "Mình chỉ muốn chuyên tâm đóng phim, trước mắt không có hứng thú đối với chuyện yêu đương."
Cô vừa dứt lời, liền nghe được một tiếng hừ lạnh đầy khinh thường, dựa vào âm thanh mà tìm thì thấy Trương Vũ Phi đang trợn trắng mắt mà nhìn.
Trương Vũ Phi vừa liếc vừa nói: "Thật dối trá."
Quý Thiển Ngưng nhíu mày.
"Uh, Vũ Phi nói chuyện tương đối thẳng thắng, Thiển Ngưng cũng đừng để ý." Lưu Vũ Tình nói: "Thật ra mình cảm thấy không yêu đương cũng rất bình thường mà, sự nghiệp của diễn viên nữ ngắn hơn nam diễn viên nhiều, đương nhiên là phải nắm chặt thời gian đóng nhiều phim hơn.
Thiển Ngưng, có chí khí."
Quý Thiển Ngưng nhận lấy lời khen ngợi này, cười với Lưu Vũ Tình, nhưng trong lòng thầm tặng Trương Vũ Phi ba chữ kia.
Cô không nghĩ là Trương Vũ Phi nói năng thẳng tính đơn giản như vậy, xem thái độ cùng giọng điệu của đối phương thì hình như là ám chỉ điều gì đó.
Bởi vì mới xuất viện nên Quý Thiển Ngưng không thể uống rượu, chỉ có thể uống nước trái cây.
Nước trái cây là vừa mới ép, đặt trên quầy bar, lúc cô qua đó lấy xong chuẩn bị trở về thì đụng phải Trương Vũ Phi.
Quý Thiển Ngưng tính coi như không thấy, nhưng ánh mắt đối phương mang theo sự chán ghét cùng khinh thường làm cô rất khó chịu, nên cô dừng bước, dùng âm thanh mà chỉ có hai người nghe được, hỏi: "Vừa nãy cô có gì?"
"Có ý gì thì trong lòng cô tự rõ." Trương Vũ Phi khoanh tay lại, dùng lỗ mũi mà nhìn cô, "Tôi thật sự không hiểu, tôi đã nói với Vũ Tình đến vậy rồi mà sao cậu ấy vẫn mời loại người như cô tới tham gia tiệc sinh nhật chứ."
Quả nhiên không phải là cô nghĩ nhiều, Trương Vũ Phi chính là cố ý nhắm vào cô.
Quý Thiển Ngưng nỗ lực kiềm nén tức giận, hỏi: "Người như tôi thì sao?"
Cô cố gắng giữ bình tĩnh, bởi vì không muốn khiến Lưu Vũ Tình khó xử.
Trương Vũ Phi lại như là mèo hoang bị giẫm phải đuôi, lông mao cả người dựng đứng, quát lên: "Cô chính là kẻ thứ ba không biết xấu hổ chen chân vào chuyện tình của người khác!"
Bên kia mọi người đang hoà thuận vui vẻ liền nhất trí nhìn qua đây."Tình huống gì vậy?"
"Sao lại ầm ĩ rồi?"
Lưu Vũ Tình thấy tình hình không đúng, là người đầu tiên chạy tới, xen vào giữa hai cô: "Vũ Phi, cậu làm gì vậy?"
"Mình làm cái gì." Trương Vũ Phi lớn tiếng ồn ào: "Mình đã nói với cậu rồi, nhân phẩm của người này có vấn đề, cô ta giật bạn trai của người ta, là kẻ thứ ba.
Sao cậu còn chơi với cô ta, còn mời cô ta tới dự sinh nhật của cậu?"
"Vũ Phi, đừng nói nữa!"
Lưu Vũ Tình đang muốn một điều nhịn chín điều lành, nhưng khổ nỗi là khuê mật của cô ấy lại không có mắt nhìn, cô ta chỉ vào Quý Thiển Ngưng, nói: "Cậu lập tức đuổi cô ta ngay, hoặc cô ta hoặc là mình."
"Đừng mà Vũ Phi." Lưu Vũ Tình liều mạng giữ chặt cô ta.
Những người khác cũng chạy tới.
Có bạn học nữ hỏi: "Thiển Ngưng, Vũ Phi nói có thật không, cậu thật sự cướp bạn trai của người khác sao?"
"Sao có thể, cô ta nói bậy!" Cố Tâm Mỹ cố gắng bảo vệ Quý Thiển Ngưng.
Những người khác mồm năm miệng mười, đều muốn biết sự thật.Quý Thiển Ngưng đang rất tức giận, nhưng lại cảm thấy rất buồn cười.
Cô hỏi Trương Vũ Phi: "Tôi cướp bạn trai của ai?"
"Triệu Hân Nhiên." Trương Vũ Phi nói một cách đanh thép: "Không phải là do cô cướp người yêu của cậu ấy, nên mới bị cậu ấy tát một cái sao?"
Khó trách có câu "Vật họp theo loài, người phân theo nhóm", vị này ở khi còn ở phim trường thì chơi thân nhất với Triệu Hân Nhiên, Quý Thiển Ngưng đúng là không nên trông đợi gì vào trí thông minh của cô ta mà.
Cố Tâm Mỹ lại một lần đứng ra: "Triệu Hân Nhiên này rõ ràng là bôi nhọ người khác! Cô ta đánh Thiển Ngưng căn bản không phải bởi vì Thiển Ngưng là tiểu tam, mà là......"
"Mà là gì?" Trương Vũ Phi nhìn Cố Tâm Mỹ đột nhiên dừng lại, châm chọc: "Lý do còn chưa soạn xong mà muốn tẩy trắng à."
Cố Tâm Mỹ là do nghĩ đến sự kiện vả mặt kia có khả năng là có quan hệ với Mạc Hạm, cho nên mới không dám nói tiếp, ậm ừ nói: "Tôi......"
Quý Thiển Ngưng ý bảo Cố Tâm Mỹ đừng nói chuyện, buông một tiếng thở dài nhỏ xíu, chấn chỉnh tâm tình, nói: "Chúng ta là bạn học suốt bốn năm, tôi là loại người gì hẳn mọi người đều rõ.
Tôi không giật bạn trai của người khác.
Tin hay không thì tùy mấy người."
"Tôi cảm thấy Thiển Ngưng không phải loại người như thế, khẳng định là có hiểu lầm gì rồi." Có bạn học nữ nói.
"Không có hiểu lầm gì cả." Quý Thiển Ngưng bình tĩnh nói: "Mình cùng Triệu Hân Nhiên có thù oán, cô ta cố ý hắt nước bẩn lên người mình."
"Á à." Trương Vũ Phi không chịu buông tha, "Không phải là do cô cướp bạn trai nên hai người mới có thù oán? Sao nào, dám đoạt mà không dám nhận sao?"
"Chuyện tôi chưa làm sao tôi phải nhận?" Quý Thiển Ngưng nói.Có bạn học nam nhìn Trương Vũ Phi không vừa mắt, nói: "Cô cũng chỉ nghe tin vỉa hè chứ không tận mắt thấy, dựa vào cái gì mà nhận định Thiển Ngưng là kẻ thứ ba."
"Đúng vậy."
"Hơn nữa Thiển Ngưng là bạn học của bọn tôi, cậu ấy ra sao thì chúng tôi rõ hơn cô."
Những người khác sôi nổi phụ họa theo.
Rốt cuộc là cũng là học chung suốt bốn năm, cảm tình với nhau vẫn thông qua bài khảo nghiệm, Quý Thiển Ngưng bị bọn họ một người một câu làm cảm động đến rối tinh rối mù.
Lưu Vũ Tình, Người mang theo khuê mật là khó xử nhất, nói: "Vũ Phi, mình đã nói từ đầu với cậu là Thiển Ngưng không có khả năng là người đó, cậu không cần nói nữa."
Trương Vũ Phi thấy tất cả mọi người không tin mình, càng thêm tức giận: "Mình và cậu quen nhau mười mấy năm, ngay cả cậu cũng không tin mình sao?"
"Không phải là mình không tin cậu." Lưu Vũ Tình nghĩ nghĩ nói: "Có thể cậu bị cái cô Triệu Hân Nhiên kia lừa rồi."
Cũng không biết Triệu Hân Nhiên tẩy não Trương Vũ Phi kiểu gì mà cô quyết giữ ý mình mà nói: "Không có khả năng! Hân Nhiên hiện tại cũng khuê mật của mình, sao cậu lại nói cậu ấy như vậy?"
Lưu Vũ Tình lâm vào thế khó xử.
Trương Vũ Phi xụ mặt, nói: "Dù sao mình cũng sẽ không dùng bữa với loại người này, mình giận chết mất."
Cảnh tượng này vô cùng xấu hổ.
Quý Thiển Ngưng kiểu gì cũng không nghĩ tới chỉ vì một câu hỏi của mình mà lại gây ra xung đột, càng không nghĩ tới ngay trong tiệc sinh nhật của Lưu Vũ Tình mà Trương Vũ Phi lại nói chuyện này, cô chân thành nói xin lỗi với Lưu Vũ Tình: "Xin lỗi cậu nha Vũ Tình.
Mình nghĩ là mình nên đi thôi."
"Đừng......" Lưu Vũ Tình có ý giữ lại.
Quý Thiển Ngưng cũng không có ý ở lại, như vậy làm sẽ làm mọi người rất khó xử.
Cô gọi Cố Tâm Mỹ chuẩn bị rời đi, bóng người trước mắt chợt lóe, Trương Vũ Phi vọt tới trước mặt cô, hất thẳng một ly nước ép dưa hấu lên người cô.
"Cô làm cái gì vậy?!"
"Cô thật quá đáng."
Trương Vũ Phi cũng không hề thấy bản thân quá đáng, ngược lại còn nghĩ mình rất chính nghĩa: "Hân Nhiên khuê mật của tôi, cô ta đoạt bạn trai của khuê mật, cô ta xứng đáng bị vậy!"
"Vũ Phi, cậu quá đáng lắm rồi đó!" Lưu Vũ Tình lớn tiếng với Trương Vũ Phi.
Cố Tâm Mỹ không rảnh mà mắng chửi người khác, luống cuống tay chân giúp Quý Thiển Ngưng rũ sạch nước ép, chỉ có thể lau cổ và mặt còn trang phục thì không thể lau nổi.
Quý Thiển Ngưng từ từ mở mặt, ghì tay Cố Tâm Mỹ đang giúp mình, nhìn những người khác, nói: "Mình đi lau một chút."
Có hai bạn nữ tính đi chung nhưng bị Quý Thiển Ngưng ngăn cản: "Có trợ lý mình đi theo là đủ rồi, cảm ơn hai người."
Cửa toilet vừa đóng lại, Cố Tâm Mỹ liền mắng: "Đức hạnh của Trương Vũ Phi này y hệt Hân Nhiên, em tức ghê, em cũng muốn hắt nước dưa hấu lên người cô ta.
Không, là hai ly!"
Quý Thiển Ngưng thở hắt ra, nói: "May là em không hắt đó."
Cố Tâm Mỹ nghiến răng: "Em tức là tức cô ta lại dám ăn hiếp chị đến vậy." "
"Em nghĩ chị không tức sao?" Quý Thiển Ngưng vặn vòi nước rồi rửa mặt, nhìn bản thân chật vật đang trong gương, "Chẳng qua hôm nay là sinh nhật của Vũ Tình, cục tức này chị không muốn cũng phải nhịn."
Cố Tâm Mỹ biết cô nói phải, môi giật giật, nói: "Em giúp chị."
Quý Thiển Ngưng đè tay cô nàng lại: "Để tự chị làm." Cổ áo sơ mi bị dính đầy nước dưa hấu, đành phải dùng nước lau sạch từ từ.
Cố Tâm Mỹ giúp không được gì, đứng ở bên cạnh tiếp tục mắng Trương Vũ Phi, mắng xong Trương Vũ Phi lại mắng đến Triệu Hân Nhiên.
"Leng keng ——"
Điện thoại kêu lên, Cố Tâm Mỹ lấy điện thoại nhìn thoáng qua, muốn nói lại thôi: "Thiển Ngưng, chị Hạm, chị ấy......"
Quý Thiển Ngưng đang rối rắm không biết phải sao nếu áo quần bị ướt, nghe thấy cái tên này lại càng phiền lòng, giọng điệu cũng khó chịu: "Đừng nhắc đến chị ấy với chị nữa."
Cố Tâm Mỹ đành phải ngậm miệng, lại nhìn nội dung trên Wechat lần nữa.
Chị Hạm: "Ăn sinh nhật ở đâu vậy?"
Dù sao Quý Thiển Ngưng cũng lo giặt quần áo không để ý đến cô nàng, hai tay Cố Tâm Mỹ nhanh chóng đánh chữ.
Mất gần mười phút mới lau sạch xong, Quý Thiển Ngưng dặn Cố Tâm Mỹ giữ cửa không cho ai vào, cởi áo sơ mi bị ướt ra, dùng máy sấy trong toilet hong không.
"Vù vù" tiếng gió vang vọng trong toilet.Cố Tâm Mỹ nói gì đó nhưng do quá ồn nên Quý Thiển Ngưng không nghe rõ, cô cầm máy sấy tạm thời: "Em nói gì?"
Đôi mắt Cố Tâm Mỹ lóe một chút, nói: "Chị Hạm nói chị ấy sẽ đến đây.""Đến đây là đến đâu?"
"Hình như là......!đến đây nè."
Quý Thiển Ngưng còn không kịp hỏi rõ ràng cụ thể tình huống là như thế nào, thì bên ngoài liền truyền đến một trận xôn xao không bình thường.
Sống lưng Cố Tâm Mỹ thẳng tắp, dựng lỗ tai nghe một hồi, nói không chắc chắn: "Hình như em nghe có người gọi tên chị Hạm đó."
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, có người gõ cửa hỏi: "Thiển Ngưng, cậu ổn không? Chị Hạm tới tìm cậu đó."
Sao Mạc Hạm lại biết cô ở đây? Sao Mạc Hạm vì lại tới đây tìm cô? Bây giờ chị tìm cô làm gì?
Trong đầu Quý Thiển Ngưng có vô vô số dấu chấm hỏi, nhanh chóng mặc cái áo còn chưa khô vào, bảo Cố Tâm Mỹ mở cửa.
Bên ngoài an tĩnh đến mức giống như là hiện trường hội nghị gì đó.
Quý Thiển Ngưng nhìn thấy mấy người bạn học mình quây quanh nhau tạo thành nửa vòng tròn, mỗi người nhìn qua đều có chút câu nệ, biểu cảm thì lại khác nhau.
Vóc dáng cao gầy của Mạc Hạm bị họ vây lại, hơi ngẩng cái đầu cao quý, thần sắc đạm mạc, thản nhiên mà tiếp nhận những ánh nhìn chăm chú của họ.
Nhìn đến cửa toilet mở ra, thấy Quý Thiển Ngưng từ bên trong đi ra, khuôn mặt lạnh lùng tới mức bạn học không dám tới gần mới có chút hòa hoãn, lập tức đi về phía cô.
Quý Thiển Ngưng có chút cảm giác không chân thật, lắc lắc đầu, hỏi: "Chị tới làm gì?"
"Tìm em." Mạc Hạm phát hiện cổ áo cô còn chưa khô, liền nhíu mày khó nhận ra.
Quý Thiển Ngưng không có thói quen bị mọi người nhìn như thế, nhỏ giọng nhắc nhở chị: "Tôi dự sinh nhật của bạn học, chị tới làm cái gì?"
Mạc Hạm tự nhiên mà ôm vai cô, ánh mắt thanh lãnh không chút gợn sóng liếc nhìn mọi người, chậm rãi nói: "Bạn gái chị dự sinh nhật của bạn học, chị nghe nói có thể mang người nhà theo nên chị liền không mời mà đến.".