.....
“Hưu ~~~~~~~”
Biển Hoa Đông rốt cuộc được trả về thời khắc yên tĩnh.
Nhân loại cuối cùng thất bại rời đi rồi.
Sóng lặng, biển êm.
Lúc này đây, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương đang truyền lệnh cho ức vạn hải yêu phải lập tức thu dọn chiến trường, không cho phép thi thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần nằm lại đây, càng phải nhanh chóng tháo Thương Hải Chi Nhãn trên người Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần xuống.
Vô số vong linh cùng hải yêu quân đoàn được điều động đến phá lớp băng. Vì để hủ khí trên người Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần được bảo tồn nguyên vẹn, Nữ Đế vong linh chỉ cho phép bọn chúng sử dụng lợi trảo, sử dụng yêu nha, dùng lực tay chân bộc phát lực công kích vật lý, tuyệt đối không được vận động yêu thuật.
Việc này tính tới là tương đương tàn nhẫn. Phải biết rằng quá trình phá Thiên Băng của Mục Ninh Tuyết, sương khí tỏa ra lĩnh vực có khả năng xâm hàn rất mạnh, mỗi một vết băng tích bị tiêu hủy, vậy cũng là vài ngàn đầu tôi tớ hải yêu bị dị không chi sương đóng băng linh hồn, chết trôi tại chỗ.
Bất quá, Nữ Đế vong linh không cho phép bọn chúng dừng tay, phải tiếp tục khoét băng càng sớm càng tốt. Lính lác sinh ra đông đảo, tựu chính là để làm loại chuyện thí mạng này.
Chậm rãi vài giờ trôi qua, xác của hải yêu thực thi nhiệm vụ ‘đục băng’ đã trong nháy mắt rải rác lên tới hàng chục vạn đầu, có chút lơ lửng dưới đáy vực, cũng có chút đang dần dần vỡ bọc khí, thả mình trôi nổi lềnh bềnh trên mặt biển.
Chẳng qua là cảnh tượng này cũng không còn khiến người ta chấn động thêm được nữa. Phản ứng của bọn chúng tỏ ra rất hời hợt, thậm chí là cảm thấy bình thường. Trong hai ngày đằng đặng như vạn năm trôi qua, có lẽ mấy thứ bất thường nhất đều đã xảy ra rồi...
Ma Đô Tà Thần xuất thế.
Thất Thần Nhãn giáng lâm.
Thi thể chục ngàn vạn hải yêu chất chồng lên nhau, đầy đủ có thể dựng thành mấy trăm tòa Kim Tự Tháp Ai Cập. Muốn nhìn thấy rõ quy mô hơn thì làm thử phép tính thế này ---- nếu coi số lượng quân đoàn hải yêu là nhân khẩu trong một quốc gia, vậy thì trong một đêm ác mộng hôm qua, nước Mỹ đã bị Tà Thần xóa sổ.
Một cái quốc thổ thời đại bị tuyệt diệt.
Mà trong cái quốc thổ đó, Quân Vương lãnh tụ, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần cũng bỏ mạng.
Đây là một kiện kinh khủng thế nào sự tình, chấn động thế nào sự tình cơ chứ!!!
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
...
Một bên khác, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương đang đứng trên đỉnh đầu Xi Vưu Thao Thiết, bên cạnh là hai hộ pháp Đào Ngột và Cùng Kỳ.
Nàng hiện tại đang phân phối cho ba đầu Thượng Cổ Hung Thú của mình thoải mái ăn xác thối hải yêu, tận dụng tối đa cùng oán ngưng tích tụ trên chiến trường.
“Ăn hết đi, những thứ này tuy không thể gia tăng thực lực cho các ngươi, nhưng càng nhiều đồng dạng có lợi tức củng cố thực lực, gia tăng sức bền chiến đấu”. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương nói rằng.
Gần một nửa xác chết hải yêu là bị Mạc Phàm lực lượng nguyền rủa bám víu, căn bản sau đó sẽ dùng không được, không cách nào dựng lên lại lần nữa, bao quát pháp thuật vong linh đều sẽ bị trớ chú ức chế trên diện rộng.
Nhưng nguyền rủa cũng không phải độc năng, lực lượng nguyền rủa bị phân tán đồng dạng không có khái niệm gia tăng khi cộng dồn chỗ thi thể khổng lồ đó lại. Hơn nữa, chẳng ai ăn xác vật bị nguyền rủa thì sẽ bị nguyền rủa cả, mà cho dù là có, vậy cũng không nên là Quân Vương Vong Linh cấp Hung Thú.
Ba vị Thượng Cổ Hung Thú ăn xác trôi trên chiến trường rất thoải mái, ăn phi thường no nê sau hàng ngàn, hàng vạn năm ngủ say.
“Tê tê tê tê tê ~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Đúng lúc này, nàng nhìn thấy thân thể Lãnh Nguyên Mâu Yêu Thần đã được hàng chục vạn đám hải yêu dỡ ra khỏi tảng băng rồi.
Thi thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần bị dị không chi sương xâm thực mạnh vào nội tạng mạch máu, trái tim, nhìn thấy toàn bộ thân thể dài mấy nghìn mét của nó có lít nha lít nhít bông tuyết dày đặc đóng thành đoàn, giống như Tuyết Cốc vậy.
“Tới công chuyện các ngươi”. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương mở miệng nói với Lan Ác Long, Đông Hải Bạch Xà, Thiên Kiếm Ngư Đế.
Công đoạn tháo con mắt Thương Hải Chi Nhãn trên người Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần yêu cầu điều kiện lực lượng tương đối cao, không phải đám tôi tớ quân chủ bên dưới có thể làm được.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương là Vong Linh chúa tể giả, nàng có thể cảm ứng được nhiệt độ thân thể của sinh vật chết, tựa như khám nghiệm tử thi một dạng vậy. Hiện tại nàng cho rằng bởi vì Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần đã chết nhiều giờ đồng hồ, Thương Hải Chi Nhãn cùng thân thể nó đã bắt đầu nới lỏng dung hợp, Thần Nhãn đang trong quá trình dần dần tách rời khỏi thân thể khô héo, cho nên lúc này mới là lúc thích hợp nhất đem Thần Nhãn tháo ra.
Nếu không phải do Thần Nhãn đang ở trong giai đoạn phân tách thân thể cộng sinh, ngược lại cho dù ba cái tên Đế Vương này đồng thời tận dụng hết sức lực, có hay không tháo nổi Thần Nhãn ra ngoài, này liền là chuyện bất khả tư nghị, không thể đoán được.
Có lẽ không đi. Ít nhất cũng phải cần Quân Vương cấp đến làm điều này.
“Lóe lóe lóe lóe ~~~~~~~~~~”
“Băng Côn Xuyên Trảo!!!”
Soạt một tiếng như là tiếng Thiên Sơn bị ai đó xé làm đôi! Trong nháy mắt này, tại Đông Hải Bạch Xà đang cuộn tròn nửa thân sau Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần để nẹp làm điểm cố định, Lan Ác Long thì dùng sức nắm cái râu mực đính kèm Thương Hải Chi Nhãn kéo căng ra ở hướng ngược lại, mà Thiên Kiếm Ngư Đế thì đang bận cật lực dùng Sa Xỉ Kiếm cắt cái râu xuống.
Một đầu khủng bố trắng như tuyết Thánh Thú thu mình lẫn trốn trong từng cái hạt Dị Không Chi Sương đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện, nó mở ra Thánh Ngân lĩnh vực bao trùm toàn bộ thân thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần, cái này cường đại lĩnh vực vừa mở ra trong nháy mắt, không gian hiện lên nhàn nhạt màu bạc quang lưu, thế giới hải dương trong phút chốc trầm trọng rơi vào một dòng hàn lưu lạnh lẽo, hàn lưu màu bạc nhánh, mười phần mỹ lệ, mười phần ưu nhã.
Thánh Ngân lạnh buốt đến cực hạn, lạnh tới mức để hết thảy đồ vật hải yêu chung quanh cũng bắt đầu bị đóng băng đến vỡ vụn.
“Gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~”
Thánh thú Bạch Hổ hống lên một tiếng, bất ngờ vung trảo tán loạn lên thi thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần, đồng thời không ngừng thi triển thánh ngân thiên băng, đem vô tận dòng hải lưu màu bạc khống chế Đông Hải Bạch Xà, Lan Ác Long, Thiên Kiếm Ngư Đế.
Ba đầu hải yêu Đế Vương hoàn toàn là bị đánh úp đột ngột, trong nháy mắt bị thánh ngân lạnh lẽo siết chặt, hô hấp có chút thở không nổi, giống như có thế giới sức mạnh lớn nhất đồ vật trong nháy mắt lấy bóp cổ chúng nó vậy, để bọn chúng cũng không khỏi sợ run cả người.
Thiên Kiếm Ngư Đế cùng Lan Ác Long bị áp chế vô cùng lớn, có chút không thể thừa nhận được lực uy hiếp cường độ này.
Đông Hải Bạch Xà mặt khác có được bản thân là Đại Đế cảnh giới, mặc dù là tại bị đánh úp bên trong, nhưng nó lực lượng đồng dạng một chữ ‘cường’, Thánh thuật của Bạch Hổ công kích không tính là uy hiếp được tính mạng nó.
Nhưng Bạch Hổ cũng không quan trọng Bạch Xà có hay không chịu đựng được.
Thời điểm Đông Hải Bạch Xà nhìn về phía trên đỉnh đầu mình, đã thấy đối phương ngoáy ngoáy cái đuôi, bất thình lình trong thế giới Thánh Ngân lạnh lẽo có một dòng nước nóng không màu nhưng có mùi, mùi tanh khai vô cùng nhiễu xuống mặt nó.
Bạch Xà cái lưỡi bất tri bất giác liếm liếm khuôn mặt của mình, lập tức nhận thức được thứ nước này là nước gì.
“Gre gre gre ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Đôi mắt chuyển sang màu thanh huyết, bộc phát ra lực lượng từ trước này chưa từng có phẫn nộ. Toàn bộ 4000 mét biển sâu ở Hoa Đông chìm ngập trong độc xà vẫn đục, Đông Hải Bạch Xà tiết khí mười phần, hung hăng mười phần, nó từ bỏ siết chặt thân thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần, thay vào đó là thô bạo trườn tới muốn nuốt chửng súc sinh Bạch Hổ.
Nhưng khi Đông Hải Bạch Xà nhìn thấy Bạch Hổ trong nháy mắt này đã hóa thành Thánh Ngân hạt sương, dùng tốc độ trời sinh bắn thẳng lên mặt biển, sắc mặt nó trong nháy mắt trắng bệch.
Trên bờ, một con hải yêu vong linh hôi thối vô cùng, không có khí tức chút nào, nó cũng giống như bầy đàn của mình vậy, đang tiếp tục cầm một thanh xẻng cuốc xuống mảnh băng, tiếp tục phá dỡ mảnh thiên băng, nhìn qua không có gì lợi hại.
Mãi cho đến lúc Thánh Thú Bạch Hổ bộc phát uy lực đâm vào đỉnh mảnh thiên băng xông ra khỏi đáy đại dương, cái đầu vong linh này vậy mà hiếm có nở ra nụ cười quỷ dị, tựa hồ chờ đợi phải rất lâu rồi.
Ngồi phía xa xa tầm mấy chục dặm trên biển Hoa Đông, Nữ Đế vong linh thấy một màn này, nàng thấy thánh thú Bạch Hổ, nhất thời hống lên gầm trời, lập tức ra lệnh cho tam đại Thượng Cổ Hung Thú vây quét, chặn đường bỏ chạy.
Đúng lúc này, đang cuốc băng vị kia vong linh hôi thối đột nhiên trên người có từng tia mị quang lột bỏ đi ra, giống như Lừa Gạt Chi Nhãn tác dụng vậy.
Đầu hói vong linh mọc ra tóc hồng, thân thể gầy gò ốm yếu thì phút chốc trở nên cường tráng cương dương, mà cái kia dáng dấp yêu quái đuôi cá, từ lúc nào cũng biến chuyển thành hình thù nhân loại đẹp mắt.
Còn cây cuốc xẻng của hắn... ân, nó chính là một thanh sáng ngần Hoang Lôi Thần Kiếm.
Bước ra từ tà quang lẫm liệt, Mạc Phàm vân đạm phong khinh nhìn về phía tam đại Thượng Cổ Hung Thú cùng Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương đang lao tới, có chút vô cùng cao điệu nói:
“Ta đã nói ngươi tạm thời chỉ là giữ đồ giùm ta thôi, cho mượn vài giờ sử dụng, đến hẹn trả rồi”.
Vừa dứt lời, Thần Kiếm vô tận lôi điện xoay lên trước mắt hắn, phảng phất cùng hắn tạc thành một bức bích họa nhân gian diệt tuyệt.
Người nắm hoang lôi, quỷ nắm thần phạt.
“Hồng Ma Bổ Thiên”!!!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!!!!!!!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!!!!!!!
Bầu trời biển Hoa Đông trong phút chốc tối sầm lại, âm thanh gầm vang của Thượng Thương kéo dài trong nháy mắt đó, giống như muốn đem toàn bộ thương hải nhấn chìm.
Sau đó, sau đó người ta không thấy gì nữa.
Mạc Phàm bất tỉnh nhân sự, nằm trên lưng Thánh Thú Bạch Hổ đang bỏ chạy.
Bọn hắn cũng không có chạy về hướng Hoa Hạ, mà là chạy hướng ngược lại về phía quần đảo Hawaii.
.......