.....
Tử Vong Miện Bảo Liên Đăng nổ về sau, cột lửa như ngọn đuốc bốc đến tận cùng trời mây, hỏa quang màu tím chiếu sáng đau nhức cả mắt, cho dù đứng ở đứng chỗ nào trên lãnh thổ Hoa Hạ đi chăng nữa, một mực đều không có không nhìn thấy màn oanh thiên chấn động này.
Mà xa hơn, phảng phất tít tận các nhóm quốc gia ven biển ở bờ Đông Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Triều Tiên... bọn hắn cũng mờ nhạt cảm nhận được cực kỳ khủng bố khí nhiệt lưu từ vùng biển Hoa Đông tràn tới.
Rất may là hủy diệt hỏa pháp của Tử Nhật Viêm Cơ đã được Mạc Phàm gọt giũa kĩ càng qua, chỉ hình thành tính công kích trên phương thẳng đứng, cắm trực tiếp từ trời cao xuống vực sâu, đem hết thảy trùng kích uy năng đẩy lên thân thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần cùng đáy biển đại dương bên dưới đến gánh vác, không để quá nhiều dư thừa lực lượng khuylếch tán vô nghĩa ra ngoài.
Đó là mục đích tăng cao sát thương chí mạng đến diễn giải tình huống.
Mặt khác, vì không để cho Miện Hỏa lan tràn vô tội vạ, Mạc Phàm đồng dạng đã không chút do dự dựng thêm vài tầng không gian lồng giam nữa ở Phố Đông để ngăn trở bớt ảnh hưởng.
...Bằng không mà nói, chỉ sợ thật không biết nên nói làm sao.
...
...
Buổi họp lần thứ ba tại ma pháp Liên Hợp Quốc.
“Ngọn lửa màu tím bừng bừng kinh khủng đó là gì...?”
“Cái này rốt cuộc là thứ gì mới có thể mang đến khí thế mãnh liệt như vậy??”
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
“Quá đáng sợ rồi, bầu trời giống như cũng chứa không nổi hỏa diễm mang theo!”
Trong phòng hội nghị trung ương tổ chức online, ngũ đại châu lục ma pháp dưới sự quản chế của các đế quốc đứng đầu cùng với những đại biểu ma pháp quốc gia còn lại đều đang mắt tròn mắt dẹt nhìn vào màn hình chiếu lớn, phía trên đang phát sóng lại khung cảnh ngọn Tử Nhật Viêm Cơ giáng lâm Miện Bảo Liên Đăng xuống Phố Đông.
Lửa tím nghịt trời, 16 cánh hỏa vũ kiêu sa Tà Linh Thiên Sứ từ trên tầng mây không trung di chuyển, phất phơ xuất hiện cực kỳ chấn động ở màn hình lớn phía trên, để cho nội tâm mỗi một người trong phòng họp đều run lẩy bẩy.
Đế Vương a, nàng là Đế Vương, tà linh hỏa sủng, thánh linh hỏa sủng, lại còn mang theo dáng dấp mô phỏng Thánh Thành thiên sứ trưởng!!!
Giây phút hạ tràng, bầu trời giống như là lún xuống dưới đồng dạng, màn hình chiếu bị nhiễu sóng không thể thu được tín hiệu. Nhưng là khoảnh khắc cuối cùng đó, thanh âm triều tán nổ tung, thanh thâm vô tận hải yêu dưới đáy biển gào thét bị giày vò, thanh âm sơn mạch bên dưới lòng Ma Đô bị đánh đứt gãy, xác thực đã để cho hết thảy những vị đại biểu ở đây đều cảm giác sợ vãi linh hồn, đối với tinh thần thì là một loại trải nghiệm vừa sung sướng vừa hoang mang.
Sung sướng là vì hải yêu mới là mục tiêu của nàng, sở dĩ hoang mang, ngược lại bởi vì bọn hắn càng không biết nàng là ai.
“Viêm Cơ...” Trong lòng tối cao chính án Đường Nguyệt đột nhiên lẩm bẩm ra câu này.
Không phải đó là Viêm Cơ sao? Mạc Phàm khế ước tinh linh hỏa sủng?
Tinh linh, thiên linh, tiên thiên linh, thánh linh, tà linh. Tà linh và thánh linh cùng một cấp độ, chẳng qua là mặt trái của nhau.
Đường Nguyệt cũng không dám chắc lắm nữ Tà Linh Thiên Sứ có phải Viêm Cơ của Mạc Phàm hay không, về khí tức lẫn dáng dấp rõ ràng khác biệt lệch trời, nhưng hết lần này đến lần khác trong thùy não Đường Nguyệt lại một mực tin tưởng đó là Viêm Cơ.
Bịch một tiếng vỗ tay truyền đến từ phòng màn hình Hoa Hạ phòng hội nghị, Thiệu Trịnh ra hiệu mở miệng nói: “Được rồi, tập trung chính sự, chỉ cần biết cái kia không phải ảnh hưởng nhân loại liền tốt. Chúng ta nói tiếp hải yêu vấn đề”.
Thiệu Trịnh nói xong câu đó, quay sang nhìn Đường Nguyệt, gật đầu một cái.
Hẳn là hắn cũng tin tưởng vị Tà Linh Thiên Sứ trên bầu trời Ma Đô chính là khế ước của Mạc Phàm. Dù gì thì trước đó Thiệu Trịnh cũng nhận được tin nhắn từ trụ sở tình báo quốc gia, hắn sớm biết được Mạc Phàm đã trở về Ma Đô.
Bên cạnh Đường Nguyệt và Thiệu Trịnh còn có Bee.
Bee ngồi dài trên ghế, bàn tay trái vẽ nguệch ngoạc lung tung lên mảnh giấy, ánh mắt thì cẩn thận nhìn vào màn hình chiếu, lộ ra dáng vẻ suy tư.
Trong lúc nhất thời mặt khác các nước đại biểu nghị viên đều nhìn về phía hắn, giống như là chờ đợi lắng nghe ý kiến vậy.
Năm phút làm thinh trôi qua.
Ầm!
Đập bàn một cái, Nam Á vị đại biểu nước Ấn Độ không giữ được bình tĩnh, hắn giận dữ chỉ vào hình chiếu lên phía Hoa Hạ bên này nói: “Ấn Độ Dương đã náo loạn thành một bãi, ngươi mau mau hướng kế sách phun ra a. Tiếp tục chần chờ cái sự kiện này, ta đây đều cảm thấy thật phung phí phiếu bầu”.
Trên thực tế, hắn cũng chả bầu cho Bee làm quân bài, hắn lá phiếu muốn dành cho nước Anh vị kia. Giờ phút này dĩ nhiên tâm tình bộc phát cũng không tính là gì.
Ấn Độ tình trạng đang rất tệ. Ấn Độ Dương quỷ yêu đã tập kích sang đợt thứ 3 trong vòng hai tuần, đem ba căn cứ yêu điều ven biển của Ấn Độ chìm xuống biển.
Nói đi nói lại, trong bốn đại dương, Ấn Độ Dương hải yêu hẳn là đang yếu nhất chủng loại. Rất đơn giản, vị Thập Uyên Chúa Tể của bọn chúng đã bị giết chết, sau khi bị quân bài Nhật Ánh đả thương nặng nề, cuối cùng bị Thánh Thành thiên sứ Uriel truy sát giết chết.
Nhưng mà cho dù vậy, không nhiều quốc gia ở Nam Á có thể phòng thủ thành công sau đó.
Ngoại trừ mấy cái kia siêu cấp ma pháp đế quốc trong Liên Hợp Quốc, hầu hết những nước đang phát triển đều quá thiếu chất lượng pháp sư để chạm trán với đợt hải yêu công kích lần này, bọn họ đối mặt đế vương yêu ma chỉ có thể thỉnh cầu đại quốc ma pháp trợ giúp.
Việc này cũng không khó lý giải. Đất lành thì chim đậu. Ấn Độ thiên tài không ít, nhưng bọn họ không phải ai ai cũng trực thuộc trấn thủ quốc gia của mình.
Thiên tài cần nhất là đất dụng võ, cần tài nguyên. Mà thế giới này tài nguyên đứng đầu, vậy thì mời đến ‘Giấc mơ Mỹ’. Ký xuống một cái huyết ước, có ngay một cái Á Thiên Chủng, sau đó xếp hàng chờ Đại Địa Chi Nhụy gõ cửa.
Quốc gia cùng quốc gia ở giữa hiển nhiên vẫn luôn luôn có thực lực chênh lệch phi thường lớn, đừng nói các nước nhỏ xếp hạng ở đáy chót không có nổi một vị siêu giai pháp sư. Liền ngay các cường quốc đứng trên tảng băng trôi kì thật cũng có số lượng pháp sư lẫn chất lượng pháp sư chênh nhau lệch trời. Tỉ dụ như hạng nhất nước Mỹ có số lượng cấm chú pháp sư bằng toàn bộ nhóm 20 nước phía sau cộng lại, hay đất nước hạng thứ hai nhiều gấp chục lần hàng thứ tám chẳng hạn.
Lên cấm chú về sau, đặc biệt sợ chết, đặc biệt quý trọng mạng mình, ít nhất cho đến khi về già thì sẽ là vậy. Nếu sinh sống trong các cường đại đế quốc, sự an toàn của bọn hắn cùng gia đình thân nhân, hẳn cũng sẽ cao hơn rất nhiều.
Phòng họp một mảnh xôn xao, Bee như cũ không có động tĩnh gì.
Nước Đức người kia gọi là Bá Vương Thủy Địch chậm rãi nhìn về phía màn hình phòng chiếu Hoa Hạ, hắn chính là đại biểu nghị viên.
“Quân bài, ngươi có kế hoạch ứng biến gì sao?” Thụy Địch thấp giọng nói.
Thụy Địch là tuyển thủ học phủ chi tranh đại biểu cho nước Đức năm xưa, đã cùng đám người Mạc Phàm chiến đấu qua, thực lực khi đó cũng tính là hàng ngũ trước năm ở thế hệ trẻ. Bây giờ thì khỏi phải nói, hắn được mệnh danh là Lôi Thần nước Đức, bài danh 34 tuổi cấm chú, càng có thần phú tương đương cường đại. Thụy Địch học trễ hai năm, khi ấy hắn cùng với thủy hệ pháp sư Pinho của Tây Ban Nha là hai người lớn tuổi nhất ở độ tuổi thật tham dự giải.
........