.......
Miệng giếng vực sâu đang có vô số sinh vật hắc ám tràn lên, chấn động rung lắc chịu không nổi.
Thuộc hạ của Vĩnh Yên Vương tự nhiên là không bận tâm Mục Bạch dạng này là nhân vật nào, có quân vương chúng nó ở đây, rất nhiều chuyện đều không cần phải câu nệ e sợ cái gì.
Suốt một thời gian dài không có Vương tồn tại, bọn chúng căn bản đều là một vùng lãnh thổ chết, bị uy hiếp xâu xé kinh khủng. Nghe tin Vương còn sống, lại thế nào quan tâm chuyện khác đâu.
Phán quan cũng được, chấp pháp giả cũng được. Giết trước nói sau, giết chết liền không có tiền sự.
“Kẽo kẹt ~~~~~~~~~”
Chính giữa miệng vực sâu, trước mặt Mục Bạch bỗng nhiên vang lên tiếng động thanh thúy, không gian ba động khẽ lăn tăn gợn sóng.
Đạo quan hắc ám tiên phong đột nhiên dừng chân lại, bất động thanh sắc. Mấy đạo quân xếp sau đó cũng vì vậy mà tâm tình cảm thấy bất an, nhất thời phát giác lùi về sau.
Nơi nào đó dường như đang lan tràn một cỗ sát khí khổng lồ đánh xuyên qua không gian.
Một tức thời gian nhẹ nhàng trôi qua, sóng yên gió lặng.
Thế nhưng đạo quân tiên phong hàng trăm quân chủ cấp vẫn im bặt không hề có nửa điệm cử động, thân thể thậm chí có dấu hiệu đông cứng lại.
Nỗi hoang mang dâng cao tràn về tuyến quân phía sau, bọn chúng ngưng thần nhìn kỹ chuyện gì đang diễn ra, không dám nháy mắt một cái, nhìn chằm chằm vào đồng đội mình ở trước mặt.
Thời gian tiếp theo liền nặng nề, có lẽ bọn chúng đã phát giác được một màn kinh hồn bạt vía.
Cái kia đứng trước mặt gọi là Huyết Tế Ti trưởng lão, cấp bậc tiếp cận Á Đế Vương, là thủ lĩnh trong đội ngũ giải cứu Vương. Thân thể hắn khó hiểu cứng đờ ra, từ vị trí ngực đột nhiên phun ra vòi máu đen nhèm.
Ngay khi vòi máu đen bắn ra, bọn chúng lại nhìn thấy thân thể Huyết Tế Ti chậm rãi biến thành hai đoạn chìm xuống đáy cốc.
Hết thảy hắc ám sinh vật chấn kinh đến tột độ.
Mặc dù Huyết Tế Ti không phải thuộc hạ mạnh nhất của vương triều Vĩnh Yên Vương, nhưng trong đạo quân lần này thì lão là kẻ mạnh nhất cầm đầu, lão tử vong, hai khúc thân thể biến mất dưới đáy vực, trống vắng mà lạnh gáy.
Cả đám thuộc hạ của Vĩnh Yên Vương lập tức rét cóng toàn thân, trong lòng sinh ra cảm giác hoảng hốt khó có thể chịu đựng nổi.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Mà sau đó rất nhanh, bọn chúng bên trong sợ hãi, đột nhiên ý thức được hàng trăm đầu sinh vật tiên phong khác đi theo Huyết Tế Ti cũng có kết cục tương tự vậy. Đồng dạng máu đen bắn đầy miệng giếng, thi thể đoạn chi lìa cốt rớt về hắc ám. Ánh mắt trước khi chết vẫn còn trợn trừng nhìn lên bầu trời miệng giếng, nhìn thấy 14 chiếc cánh dơi khổng lồ của gã phán quan kia, như cũ bất lực không thể với tới, có lẽ không cam lòng chết đi như vậy.
Toàn trường sởn tóc gáy, không thể tin nổi cảnh tượng vừa mới phát sinh. Nhưng tường giếng dính đầy máu đen kia là minh chứng rõ ràng nhất cho thấy đó là sự thật.
Đến tột cùng phải đạt tới cấp bậc gì mới có thể sinh ra lực sát thương diện rộng kinh khủng như thế?
“O o o o o o o o ~~~~~”
Từ vị trí ban đầu đạo quân tiên phong ngã xuống, đột nhiên có khói màu tím bốc lên dày đặc, chúng tụ quanh tụ quẩn, phiêu dật trở thành yêu vân.
Vực sâu tăm tối chẳng biết từ lúc nào đã bị yêu vân dày đặc này che kín, đám mây tím mực lơ lửng giữa miệng giếng tạo ra chấn nhiếp cực lớn với tất cả sinh vật phía dưới ngẩng đầu lên nhìn.
Trong yêu vân, hồi lâu xuất hiện một đạo thân ảnh màu tím mực khổng lồ giống như Ma vương dần dần lộ đi ra, nó đang phủ xuống cổng địa ngục, to lớn thậm chí che khuất cả mười bốn cánh phán quan đang đứng phía sau.
Ở bên ngoài cổng thông đạo, Saga có thể cảm giác được Mục Bạch giương cánh che lấp cái kia là đang cố tình che đi mắt nàng, nhưng làm sao cũng không thể giấu diếm nổi cỗ yêu khí đầy lãnh khốc này được.
Nàng thử nghiệm phóng xuất tinh thần đi kiểm tra một phen, phát hiện có một đầu Quỷ Chu hình thù kinh hãi chậm rãi bước qua yêu vân, vẻ ngoài gớm ghiếc đặc thù của nó lập tức để cho Saga sợ đến bật nẩy bộ ngực, nàng vội vàng thu hồi tinh thần lực, nhìn cũng không còn dám nhìn lại.
Bên ngoài đã như vậy, bên trong thế nào đâu!?
Ở khoảng cách trực diện nhìn gần, một số hắc ám sinh vật tâm lý thừa nhận hơi yếu triệt để bị hù dọa tái mặt, trái tim đập cuồng loạn, kém chút ngất xỉu.
Ánh mắt nó thâm thúy như trời đêm, tám con ngươi khí tức tàn bạo xếp thành hai hàng song song gây cho những kẻ đứng đối diện có một loại khiếp đảm không cách nào diễn tả được. Cảm giác tựa như quái vật thần chết vừa xuất hiện, chân chính muốn thanh tẩy mạng sống bọn chúng vậy.
Đây là hắc ám hoàng tộc sinh vật, khí thế vương giả tà ác bẩm sinh, một mình nó với ngoại hình gây ám ảnh kia thôi, tương đương một cỗ lực lượng bá đạo đang điên cuồng phát tán ra bốn phương tám hướng.
U Minh Chu Đế.
Nó là đại biểu cho La Sát Quỷ, là tử vong thần minh, là sứ giả gieo rắc chết chóc bao trùm khắp hắc ám vị diện.
Mục Bạch không nhiều lời, lập tức lắc tay mệnh lệnh phán quyết.
“Xẹt xẹt xẹt~~~”
Chốc lát sau, U Minh Chu Đế bắt đầu phát động công kích.
Tám cái chân lông tím mực ghê gớm đồng thời trước sau vung ra tạo thành hư ảnh Tử Liêm La Võng ở ngay trước mặt quân đoàn thuộc hạ Vĩnh Yên Vương.
“Thẩm Phán Quyết!!!”
Sát nhận kịch độc, hắc ám hủ thực.
Mấy trăm mét chân Chu Đế nhanh như điện vậy, tám lưỡi dao kịch độc phá khai hết thảy chướng ngại, đánh sâu vào đại quân đông nghịt kia; bao gồm xé toang cả không gian và hắc ám sương mù che kín trên đầu miệng giếng.
Quân đoàn hắc ám liền động não cũng không có kịp động não, bọn chúng muốn lùi cũng đã quá muộn rồi, chỉ còn tồn tại một cảm giác chết lặng, bị tử thần kề vào cổ nhưng không thể làm ra phản kháng.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~”
U Minh Chu Đế công kích uy lực khủng bố, mỗi một lần huy vũ lưỡi hái là có thể lưu lại trên bát phương tứ hướng địa khu vô số vết chém dài. Tần số huy động tử liêm cực nhanh, trong vòng vài giây đã hoàn toàn biến đổi địa hình chung quanh, thành giếng bị tàn phá nứt nẻ chằng chịt, hố to hố nhỏ đan xen lẫn nhau kéo ra thật xa.
Trong phương viên mấy chục dặm bị kỹ năng kinh khủng này tàn phá không còn hình dáng, khắp nơi máu đen văng tứ lung tung, triệt để thanh tẩy chiến trường. Không gian vực sâu đồng dạng nứt nẻ kinh người, đặc biệt là những vết chém kia còn phát ra khói tím ghê tởm.
Những sinh vật may mắn đứng xa xa bị tử liêm sát nhận chém không chết, nhưng không kịp mừng rỡ bao lâu, sau đó cũng bị chất độc thẩm thấu vào trong cơ thể áp chế tử ngay tại chỗ.
Chỉ sợ rách một mẩu da, kịch độc hắc ám cũng sẽ thẩm thấu và thôn phệ cơ quan nội tạng trong người, hủ thực toàn phần.
Thẩm phán quyết của U Minh Chu Đế là kỹ năng quần công mạnh mẽ thuộc hàng cường đại trong toàn bộ Hắc Ám Vị Diện; thậm chí khi trùng kích lên những Đế Vương phòng ngự thiếu sót cũng tuyệt đối là trí mạng, nếu không kịp né tránh hoặc có kế hoạch phòng ngự cẩn thận, không nghi ngờ sẽ bị chém thành mấy đoạn. Còn bên dưới Đế Vương, ân, rất dễ phán đoán kết quả.
Thấm thoắt mấy lần điều tiết hơi thở, ba vạn quân cứu viện của Vĩnh Yên Vương triệt để tan nát hơn một nửa.
Phần còn lại bỏ chạy chối chết như ong vỡ tổ, nhưng có thể sống hay không thì khó nói được rồi. Mục Bạch cũng không quản những tên này.
Nói đi nói lại, U Minh Chu Đế xác thực có ngoại hình gây ám ảnh cực lớn đối với mọi sinh vật tồn tại trên thế giới này. Cái đầu ghê tởm, tám con mắt ghê tởm, lông đen lông tím càng khiếp đảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Về phần lực lượng, ân, nó cũng là lực lượng siêu cấp chinh phạt của sinh vật được điều huấn để trở thành thẩm tuần phán quan.
U Minh Chu Đế tựu là địa ngục thánh tài giả chân chính, không phải loại ngụy tử thần bèo bọt Hắc Ám Hài Lạp có thể đánh đồng. Thánh Thành giảng cứu thế giới, gọi Hắc Ám Hài Lạp là hắc ám tử thần, ân, trong mắt Mục Bạch, nó thậm chí đều không xứng làm lính cho U Minh Chu Đế.
Trong vực sâu miệng giếng đã không còn ồn ào xáo động, hết thảy trả về an tĩnh lạnh lẽo.
Đến khi toàn bộ yêu vân tản mạn trôi tan, chỉ còn vẻn vẹn một đầu hung thần U Minh Chu Đế đứng ngạo nghễ nơi đó, giương tám ánh mắt mạt sát của kẻ thống trị tối cường ở vùng đất này.
Mà trên đỉnh đầu con yêu vật gây khiếp đảm kia, phán quan Mục Bạch cả người chậm rãi đáp xuống, thu hồi mười bốn cánh hắc ám biên bức, nghiêm túc kiểm tra tàn dư chiến trường.
Hắn cứ như vậy sát phạt quyết đoán, một hàn sĩ tuấn dật tài hoa đi cùng một chu yêu cái thế quỷ dị, song sát bài trùng, thêm một lần thanh tẩy, thêm một lần vân đạm phong khinh.
Mấy năm gần đây, hắc ám vị diện đã quen thuộc với hình ảnh này rồi.
Ma pháp vị diện cũng vậy.
Có kẻ biết hắn, kinh sợ vô lượng. Có kẻ không biết về hắn, trả giá vô thường.
Chỉ là trong kể cả hắc ám vị diện hay ma pháp vị diện, ở các quốc gia chủng tộc xa gần lẫn nhau, những năm gần đây bắt đầu lưu hành một loại truyền kỳ bút ký, có người thậm chí còn thuộc nằm lòng.
Có câu:
Ngạo kiều phán quan, tai chu thẫm tuần.
Lại có câu:
Âm tào băng kiếp, la sát phục ma.
Thiên sứ nhân gian, vĩnh đọa hoàng tuyền.
Có lẽ bản thân Mục Bạch cũng không ngờ, chính mình hôm nay đã đi trên con đường này, dần dần sinh ra ác tâm, dần dần bàn tay nhuộm máu, dần dần có ma quỷ huyết mạch chảy trong người.
Hắn lãnh khốc, hắn vô tình.
Hắn so với bất cứ ai trên đời còn tàn nhẫn.
Bởi vì hắn là phán quan.
Phán quan phía trên, chu đế phía dưới.
Một khi bị thẩm quyết định tội, một khi xí ngầu điểm trúng tên. Mặc kệ là thiên sứ hay là đọa lạc thiên sứ, thậm chí đến hắc ám vương tồn tại đi chăng nữa; Mục Bạch nhất định sẽ tìm đến, hắn như tử thần gõ cửa vậy, không ngại tự mình đi trừng phạt.
......