...
Bên trong cấm chú ma lồng càng ngày càng lớn mạnh, phong tức tụ tập rồi lại bộc phát lan tràn mạnh mẽ đến tận mấy trăm cây số, từng đạo từng đạo bất đồng gió xoáy không ngừng sản sinh, va chạm vào nhau trực diện tạo thành thanh âm chấn nhiếp đan xen không ngừng.
Bất kể là ngoại ô hay nội thành xa xa, phóng tầm mắt một chút đều có thể nhìn thấy vòng xoáy con mắt khủng bố này đang lơ lửng. Càng đáng sợ chính là, con mắt màu xanh lục quỷ dị kia tựa hồ tồn tại đồng dạng như nhật nguyệt treo trên bầu trời, bất luận bản thân có cố chạy xa đến nơi nào, ánh mắt chết chóc đó vẫn luôn nhìn chằm chằm không rời bỏ.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
"Tất cả các ngươi, biến mất đi!!"
Nero thanh âm lạnh lẽo vô tình buông xuống, trên trời cao không biết đến lúc nào xuất hiện thêm mấy trăm cái lỗ hổng to tướng, gió bão không rõ là tới từ không gian dị nguyên nào, cứ như vậy thông qua hàng trăm lỗ thủng kia xuyên vân mà tới, mảnh này lục địa rộng lớn không bao lâu liền bị chụp lên bởi một cái thần phong chi uyên thâm sâu vạn trượng, không rõ nơi nào mới là giới hạn của nó.
Mãnh liệt sức gió điên cuồng xung kích hướng về bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đánh bay hết thảy mấy tầng mây, như có từng đạo từng đạo lưỡi hái như thế phá không mà qua, hoặc chém ngược về phía thiên vân, hoặc đánh úp về phía dưới đại địa cùng thuỷ vực.
Thô bạo cuồng phong huỷ diệt đều muốn phá vỡ không gian, mỗi một chỗ gió bão đi qua, khí lưu kịch liệt run rẩy, sinh vật vô tình rơi lạc vào cũng trong chớp mắt tiêu tan thành bột phấn. Tầng bình lưu khí quyển vài nơi trực tiếp bị phá huỷ, biến thành một đạo chân không xoay tròn. Không khí như có một cỗ lực lượng vô hình không ngừng vùi dập cấu xé từng trận khiến cho vật chất cứng rắn nhất nằm trong phạm vi ảnh hưởng trực tiếp cũng thật khó mà chịu đựng nổi.
Từng cây đại thụ trăm năm gốc rễ tưởng chừng như đã hoà hợp vào đất đai thổ nhưỡng không thể tách rời, cũng liền từng cái bị quật lên như yếu ớt chồi non vừa chớm nở. Những dãy nhà, kiến trúc vững chãi kiên cố lúc này cũng đồng dạng như những miếng da tấm lụa bị khủng bố vòi rồng nuốt lấy, xé thành từng mảnh vỡ. Hải dương sông ngòi chập trùng như núi lửa ngầm dưới đáy sắp bùng nổ dung nham, rung lắc dữ dội, hàng ngàn khối nước cũng bị thần phong hút lên tạo thành hàng trăm cái thuỷ long chi quyển rít gào, khắp nơi đều là phong kiếp tai ương hầu như chẳng còn lấy một nơi nào để ẩn mình trốn tránh.
Những con người nhỏ bé bên trong cái lồng giam bão tố này, bọn họ cơ hồ cũng không có ý định bỏ chạy, chỉ chôn chân đứng ngốc ở một chỗ, ánh mắt cứ như mất hồn nhìn chăm chăm về phía trời cao sắp sụp đổ. Có thể họ đã phần nào hiểu rằng, chính mình dù có chạy nhanh như thế nào đi nữa cũng chẳng thể nào thoát khỏi rồi!
Mà ở bên dưới trung tâm của diệt thế cấm chú giáng xuống, hai thân ảnh nhỏ bé đang đứng tựa sát vào nhau như một cặp tình nhân, mặc kệ cái này huỷ diệt lực lượng đang tới gần, tâm thức của hai người dường như không có mảy may để ý đến bất kỳ thứ gì khác, chỉ đơn giản là ánh mắt chạm vào nhau. Đặc biệt là cái kia dáng người yêu kiều thướt tha tóc vàng nữ tử, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, nàng cảm giác như thời gian đang dừng lại, như muốn cảm nhận hết thảy từng thời từng khắc sau cùng quý giá, nhìn thật kỹ thế giới cùng nam nhân trước mắt.
Thiên địa bên trong thế giới quan cùng đôi mắt của nàng lúc này thực sự trở nên tĩnh lặng, êm đềm lạ thường...
Bất chợt... ×— QUẢNG CÁO —