...........
Đến khi Tinh Phượng lim dim đôi mắt, cố nén đau đớn ngẩng đầu nhìn lên, tại hư vô mây đen mờ mịt nhìn thấy một cái thân ảnh nhân loại đang đứng trên đầu một con bạch sí phượng hoàng to lớn không kém nó, Tinh Phượng sắc mặt lập tức liền thay đổi.
Quá giống!!!
Nhìn làm sao cũng đằng giống.
Gia hỏa này...
“Tinh Phượng, ngươi cũng đã biết, Thiên Đạo Đế Hoàng chính là hành trình nghịch thiên mà đi, muốn có nghiệp Tiên Đồ bên trên, thọ cùng trời với đất, không phải cũng chỉ là vẻn vẹn đấu trí với trời, cùng thiên địa vạn yêu đấu dũng. Ài, trên thực tế, ngươi càng phải đấu với người hung ác, xảo quyệt hơn cả ngươi. Thân làm huyết mạch Tổ Phượng, lại suốt ngày làm xằng làm bậy, cướp bóc trắng trợn, hành vi ỷ mạnh hiếp yếu, bá đạo ngang tàng, còn có, ở chỗ chọc người không nên dây vào. Ngươi nên hiểu được, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, móng tay nhọn có dao cắt móng tay”. Mạc Phàm đem thanh âm từ trên bầu trời lần nữa vọng xuống.
Tinh Phượng nghe xong, thực sự là ba hồn bảy vía đều thất lạc.
Là thằng cẩu tạp chủng Mạc Phàm! Thảo nào nghe tiếng giống con chó như thế.
Gia hỏa này vậy mà thời khắc này dám tìm tới mình trả thù!?
Gần đây nó đã rất điệu thấp kín tiếng, trăm năm qua chưa chọc lại con chó điên này, thế mà nó tự tìm tới mình trả thù?
Tinh Phượng Minh Chủ lúc này có thể rõ ràng cảm nhận được một loại đến từ sâu trong linh hồn ý sợ hãi, nó nguyên hồn, đang run rẩy, thậm chí ép buộc thân thể của chính mình quỳ rạp xuống trước mặt của đối phương.
Thiên Kiếp này...
Thiên Kiếp này...
Chẳng lẽ là gạt người? Hết thảy từ đầu đến cuối là do nó bị gạt, mình tự lừa gạt chính mình, tự bị chính mình hại??
Không đúng, sức mạnh Lôi Kiếp là không giả, chẳng lẽ nó cũng đã đột phá, sớm hơn mình trở thành đời mới Thiên Đạo Đế Hoàng???
Nghĩ đi nghĩ lại bao nhiêu lần, Tinh Phượng cũng chỉ có thể thấy đây là đáp án duy nhất, một đáp án để cho nó khó có thể nào tiếp nhận nổi.
“Mạc Phàm, thứ gì đã qua rồi thì để cho nó qua, ta cùng ngươi bây giờ không thù không oán, ta đã bỏ qua ngươi món nợ năm xưa, ngươi hà cớ gì phải đuổi cùng giết tận, ta có thể cam đoan, ngươi bây giờ nếu chịu rời đi, ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ tìm kiếm ngươi gây sự”. Tinh Phượng cảm khái nói.
Tông giọng nghe có vẻ bề dưới.
Mà Mạc Phàm đứng ở trên đỉnh đầu Bạch Phượng Hoàng, con mắt trợn trừng, miệng há hốc to, đầy ý vị bất ngờ.
Không nghĩ tới, chính mình còn đánh giá thấp độ mặt dày của con Phượng Già cẩu tạp chủng này.
Chỉ gặp Mạc Phàm lắc đầu, điểm nhẹ ngón tay giữa đầy trời Tinh Tượng ma pháp.
“Ta thay mặt Thiên Đạo Thần Mẫu tiễn ngươi đi một đoạn, thành thật xin lỗi, ngươi nguyên tội nghiệt là không thể tha thứ”.
Chiếp ~~~~~~~~~~!
“Đừng cho là ta không hiểu được Thiên Đạo pháp tắc, Mạc Phàm, nhớ cho kĩ, ta thiếu một bước nữa là trở thành Thiên Đạo Đế Hoàng, ta sắp trở thành đại biểu chân chính của Thần Mẫu, ngươi không được phép giết ta. Thần Mẫu tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi làm xằng làm bậy, Trung Châu thiên đạo Đế Hoàng khác nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ”. Tinh Phượng đầu óc là có chút nhạy, nó cũng minh bạch vấn đề cốt lõi ở Siêu Duy Vị Diện. Thần Mẫu mặc dù ý chí mơ hồ, nhưng có thể khẳng định rằng, nàng là thật mong có thêm càng nhiều Thiên Đạo Đế Hoàng càng tốt.
Trung Châu hai vị Thiên Đạo Đế Hoàng Ma Tổ và Yêu Tổ đồng ý bố trí cho hắn đại giới, căn bản không có bất kỳ một cái nào giả thần giả quỷ có thể đại biểu Thiên Đạo định ra quy tắc để chế tài nó.
Lời lẽ của Tinh Phượng khá là cương ngạnh.
Nó đang muốn kéo dài thời gian.
Nó thừa biết, bây giờ nói gì thì Mạc Phàm cũng sẽ xuống tay, nó toàn thân đã bị Lôi Đình giam lỏng, bị tra tấn không cách nào ngóc đầu, bây giờ chỉ có thể chờ đợi viện binh của hai vị Thiên Đạo Đế Hoàng tới. Này mới là thượng sách.
Mạc Phàm xuất hiện, nếu hắn thực sự mạnh như vậy, đồng dạng hai vị Ma Tổ và Yêu Tổ chắc chắn sẽ nhận thức được, chắc chắn sẽ ra mặt.
Chẳng qua là, nó như cũ đánh giá hơi thấp nam nhân trước mặt rồi.
“Ngươi đang chờ La Hầu Ma Tổ và Đế Tuấn Yêu Tổ đến sao?” Mạc Phàm ôn hòa nói ra.
Giọng nói hắn rất là nhã nhặn, nhưng ẩn sâu bên trong ngữ điệu, có một loại rét lạnh sống lưng cảm giác, như là Luyện Ngục Thâm Uyên.
“Bọn hắn sẽ không tới đâu, ta có thể cam đoan, chẳng ai dám vì ngươi mà đắc tội lại ta cả...” Mạc Phàm chậm rãi nói ra lời, vừa nói, vừa ngưng một lúc, lại thở dài: “...cho dù có là Thiên Đạo Đế Hoàng”.
Tinh Phượng lập tức kinh hãi, vạn lần không tin, vạn lần đau. Song, đau đến mức, trái tim bắt đầu bị cưỡng ép phải tin.
Tựa hồ không có nói giỡn.
Lúc nãy Địa Hồn và Thiên Hồn của nó tự động bỏ chạy, mang ý nghĩa bọn chúng là thực sự đang sợ, cái này cho thấy đối phương tuyệt đối không phải giả vờ làm thần giở trò, ở trong thiên kiếp người, chưởng khống được khủng bố như vậy Thiên Đạo Pháp Tắc lôi pháp, tuyệt đối là thần quyền rất cao Chúa Tể!
“Thế gian thương linh có thật nhiều kẻ có dã tâm giống như ngươi muốn đột phá đến thành tựu cao nhất là Thiên Đạo Đế Hoàng, Thiên Đạo Thần Mẫu bận bịu nhiều việc, xưa nay nàng cũng không ưa gì quản đến những chuyện này, ai có thể liền có thể. Nhưng đến thời đại của ta, nó khác rồi”. Mạc Phàm một hơi nói ra, giống như là cho Tinh Phượng biết được kết cục của nó trước khi chết.
“Ta là Mạc Phàm”.
“100 năm trước, ngươi gặp ta, ta là Hàn Hải Thẩm Tước”.
“100 năm sau, ta gặp lại ngươi, ta chính là Thiên Đạo Đế Hoàng bên trong, đại diện danh tự Xích Miện Thẩm Thần”.
“Giới thiệu một chút, Thần Quyền của ta, gọi là Thiên Đạo Tuần Thiên”.
Mạc Phàm không cần lãnh địa.
Hắn là độc nhất bên trong, là cái Thiên Đạo Đế Hoàng không có khối thổ địa cho riêng mình.
Hắn được gọi là Xích Miện Thẩm Thần, phóng nhãn toàn bộ Siêu Duy Vị Diện này, ai muốn thành Thiên Đạo Đế Hoàng, hết thảy đều phải hỏi đến ý kiến của hắn. Mà Đế Hoàng nào không ngay thẳng đứng đắn, hắn cư nhiên là có quyền bỏ qua Thần Mẫu quyết định, tự ý phát động chiến tranh chém chết.
Sở Giang bảo vệ long mạch Triều Ca, Triều Ca là lãnh địa của Sở Giang. Hạ Băng hay Lê Minh, hay Trương Hoàng Tuấn thì cũng là như vậy.
Mà Mạc Phàm đúng đao phủ. Hắn giám sát, muốn nói toàn bộ Thiên Đạo Đế Hoàng bên trong.
Đừng nhìn hắn suốt những năm nay điệu thấp, nghèo túng quẫn, làm đủ mọi loại nghề... Nha, kì thật chính là giảm đi sát tính trong người, tự mình nhân sinh phong phú để cảm ngộ, tự mình làm gương, tự mình làm một cái thẩm phán thanh liêm.
Song, trên thực tế, Mạc Phàm thiên chức, chính là không khác lúc xưa Hàn Hải Thẩm Tước là mấy, chẳng qua là ở cấp độ cao hơn, Xích Miện Thẩm Thần, Thiên Đạo Tuần Thiên, có quyền trảm sát toàn bộ Địa Hồn, Thiên Hồn trong nhân gian, cũng có quyền thẩm hình tất cả mệnh cách chúng sinh, tính cả Thiên Đạo Đế Hoàng.
Đương nhiên, không nói có đánh lại hay không, trước mắt là có quyền.
Về phần Tinh Phượng.
Thỏa mãn điều kiện đột phá là một chuyện, tuy nhiên, giống như Lạc Nhạn cùng Mạc Phàm trước đó nhất trí, bản thân sinh vật đột phá gông xiềng đi tới Đế Hoàng chính là hành vi nghịch thiên, từa tựa phi thăng độ kiếp, thoát thai hoán cốt vậy. Liền coi như Tinh Phượng Minh Chủ mặt hàng này muốn tấn thăng Kinh Thế trở ngại nhưng thật ra là rất lớn, mà lại xác suất thành công tuyệt đối không có như Thanh Long dạng này càng cao.
Nói trắng ra là, thiên đạo Thần Mẫu cũng không phải rất tình nguyện để Tinh Phượng tấn thăng, một mực làm thay Thượng Thương đại diện phân ưu, Mạc Phàm cái này Xích Miện Thẩm Thần liền phải tỏ thái độ càng khảng khái quyết liệt hơn, giúp cho Thần Mẫu đỡ mất công suy nghĩ.
Ân, nó xác thực không xứng!
“Tinh Phượng, ngươi còn chưa xứng trở thành Thiên Đạo Đế Hoàng, lại luân hồi, tu luyện thêm mấy kiếp nữa đi. Một ngày nào đó ở một kiếp nào đó đến gặp ta, ta thỉnh cho ngươi cơ hội lần nữa trở lại đỉnh phong”. Trên bầu trời thanh âm lại một lần nữa truyền ra.
Thoại âm rơi xuống, không trung bỗng nhiên cuồng phong gào thét, vốn dĩ là còn hai đạo Lôi Kiếp nữa.
Nhưng hiện tại, có thể không cần.
Tinh Phượng làm sao cũng không nghĩ ra Mạc Phàm bây giờ khủng bố đến trình độ không gì sánh nổi.
Lôi kiếp hết, sẽ còn có càng kinh khủng phong kiếp!!!
Chân giẫm Bạch Phượng, Xích Miện Thẩm Thần cầm lấy Bạch Dương Nhật Kiếm giương lên cao, phong kiếp tái hiện.
Gió này tuyệt đối không phải phổ thông khí lưu, trên bầu trời bỏ rơi tới Kiếm Phong liền như là là một vị Huyền Cổ Thiên Thần trong tay Phong Thần Kiếm, mỗi lần quật hướng nhân gian ngọn núi bên trong, tựa như là Thượng Cổ Thần Binh một lần vung chém!
Mà mỗi một vết chém xuống, Tinh Phượng ngũ quan đều bị cày nát, nguyên hồn cũng bị bóp méo không cách nào chống cự được.
Có thể, nó cho đến khi chết đi, đừng nói là kiếp sau còn dám tác oai tác quái, liền dũng khí đầu thai trở lại, có hay không cũng khó mà nói trước được.
Xích Miện Thẩm Thần...
Thiên Đạo Tuần Thiên...
Toàn Chức Pháp Thần...
...............