Bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ tới, Tần Nghiễn An nhanh như vậy đã khôi phục lại hình người.
Sau thoáng kinh ngạc chính là vui mừng, Trì Ánh đi tới đánh giá một phen, vẫn là người kia, nhưng tới gần lại có cảm giác dựng đứng tóc gáy.
Trì Ánh không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng Quý Hủ nhận thức hắn, vậy sẽ không sai, người trước mắt chính là Tần Nghiễn An.
Trì Ánh không dám đưa tay, chỉ nói:
- Hoan nghênh trở về.
Trên mặt Tần Nghiễn An mang theo nụ cười yếu ớt, nhìn qua bốn người Trì Ánh:
- Trong khoảng thời gian này, vất vả vài vị.
Mấy người vội vàng nói không khổ cực, là nên làm.
Trình Mạch nhìn xa xa không dám tới gần, chỉ là liếc nhìn Tần Nghiễn An hắn đã cảm thấy toàn thân lông tóc dựng đứng, trong lòng run lên, điên cuồng kêu gào nguy hiểm nguy hiểm, nhưng người trướt mắt chứng thật là Tần ca.
Mạnh Bắc Trạch, Thu Quân Văn không quen Tần Nghiễn An, hai người cũng không mạo muội tiến lên, Tần Nghiễn An cho người ta cảm giác áp bách quá mạnh mẽ, đừng nói bọn họ không muốn tới gần, thay đổi là ai cũng không dám chủ động tới gần.
Chung Vị Tông đánh giá nam nhân chưa từng gặp qua, càng quan sát sắc mặt càng ngưng trọng, hắn đồng dạng cảm thấy nguy hiểm, nhưng cẩn thận nhìn lại thì nhìn không ra có chỗ nào không ổn.
Chung Vị Tông hỏi:
- Vị này chính là..
Trên mặt Quý Hủ hiện lên ý cười:
- Tần Nghiễn An, bạn trai của tôi.
Chung Vị Tông:
- ..
Đừng nói là trống rỗng toát ra một người, chỉ riêng thân phận này thật sự làm người ta hoàn toàn không nghĩ tới.
Chung Vị Tông chợt nghĩ tới "người một nhà" mà Quý Hủ đã nói, chẳng lẽ nói chính là vị này?
Nếu thật sự, tiếng hô của loài thú trong Tinh hồng chi địa là của hắn vọng lại? Còn có nhiều trứng thiêu thân cùng thi thể một phân thành hai của thiêu thân vương, chẳng lẽ đều là bút tích của hắn?
Nếu thật là như vậy, người này phải cường đại tới loại tình trạng nào?
Nam nhân vươn tay, Quý Hủ lập tức nắm lấy, mười ngón đan xen, không muốn tiếp tục tách ra dù chỉ một giây một phút.
Tần Nghiễn An nói:
- Chào anh.
Chung Vị Tông mời bọn họ đi vào Tinh Sở nói chuyện.
Muốn đi vào Tinh Sở thì phải đi qua cửa kiểm tra, Quý Hủ cũng không rõ tình huống của Tần Nghiễn An, hắn thật lo lắng sẽ bại lộ.
Tần Nghiễn An vỗ vỗ tay Quý Hủ, ý bảo hắn không cần lo lắng.
Đoàn người đi qua cửa kiểm tra, mỗi người đều có phản ứng biến sắc, ai cũng nhìn hướng Tần Nghiễn An, muốn biết hắn rốt cục có phải là nhân loại hay không.
Tần Nghiễn An bình thản ung dung đi qua cửa kiểm tra, cửa phản ứng mãnh liệt, màu đỏ chói mắt.
Chung Vị Tông thở ra một hơi, mang theo đoàn người đi gặp Kim đại biểu trao đổi việc vật tư.
Kim đại biểu đã nhận được tin tức đoàn người thành công xây thông đạo, lúc này cũng đã liệt kê ra danh sách trao đổi, chỉ chờ Quý Hủ trở về thẩm tra đối chiếu.
Lúc trước làm chủ chỉ có một mình Quý Hủ, hiện tại Tần Nghiễn An đã trở lại, nhiều thêm một người thương lượng, Kim đại biểu cấp cho số lượng vật tư còn chờ đợi thương thảo, Tần Nghiễn An chỉ xem một cái liền buông danh sách xuống.
Hắn nhìn Quý Hủ nói:
- Quá ít, muốn đổi vật tư của chúng ta, ít nhất tiếp tục lật lên gấp hai.
Quý Hủ gật đầu:
- Quả thật.
Diễn cảm Kim đại biểu cứng ngắc, những gì Quý Hủ có thể cho đều nằm ở đây, hắn là căn cứ mấy thứ này định ra điều kiện trao đổi, đã thật sự hậu đãi, nhưng không ngờ đối phương vừa mở miệng liền đòi gấp hai, đây là nói chuyện làm ăn sao? Đây là quấy rối đi?
Ánh mắt Kim đại biểu nhìn qua Chung Vị Tông, ý hỏi người này là ai? Từ đâu xuất hiện? Cứ như vậy làm chủ cho Quý tiên sinh?
Chung Vị Tông thầm nghĩ che mặt, thuận tiện nhắc nhở Kim đại biểu một tiếng, người ta chẳng những có thể làm chủ, vẫn còn là người một nhà đâu. Sinh ý một người dễ làm, hai người liền khó khăn, đồng thời phải làm cho hai người đều vừa lòng a.
Lúc sau chính là cò kè mặc cả, do Chung Vị Tông từ giữa nhịp nhàng, hai bên đều thối lui một bước, ở vật tư vốn có lại lật lên gấp đôi, lại thêm vài loại vật tư không có trong danh sách, như vậy là có thể lấy đi toàn bộ vật tư bị Quý Hủ niêm phong.
Hai bên đàm phán xong, ký tên hiệp thương.
Lúc này Kim đại biểu mới mở miệng:
- Hiện tại giao dịch đã đạt tới, Quý tiên sinh có thể nói cho tôi biết làm sạch dịch từ đâu đến không? Chúng ta đều rất rõ ràng, các vị cung cấp làm sạch dịch cũng không đủ đáp ứng nhu cầu cho Kinh Lĩnh đại thành, chúng tôi cung cấp điều kiện trao đổi hậu đãi như vậy, chủ yếu là muốn biết lai lịch của làm sạch dịch.
- Các vị yên tâm, chúng tôi đi lấy làm sạch dịch cũng vẫn sẽ thu mua làm sạch dịch mà chư vị cung cấp, hai bên không xung đọt, chủ yếu vẫn là do nhu cầu của Kinh Lĩnh đại thành thật sự rất nhiều, dựa vào các vị cung cấp thì hoàn toàn không đủ. Các vị vì nhân loại làm ra cống hiến, tất nhiên sẽ được hậu nhân khắc ghi, hi vọng các vị có thể đem lai lịch làm sạch dịch báo cho chúng tôi.
Tần Nghiễn An:
- Chỉ là một tin tức mà thôi, có thể làm cống hiến cho nhân loại, chúng tôi chắc chắn sẽ không tàng tư.
Kim đại biểu buông lỏng, biết sự tình ổn thỏa.
Quý Hủ nhìn nam nhân:
- Thật sự muốn nói?
Tần Nghiễn An gật đầu:
- Kim đại biểu nói không sai, Kinh Lĩnh đại thành dân cư đông đảo, muốn cung cấp đồ ăn cho nhiều người như vậy nhất định cần càng nhiều thổ địa trong veo, chúng ta có thể cung cấp làm sạch dịch dù sao có hạn, không bằng làm cho bọn họ tự đi lấy dùng.