Bốn người cũng không ngừng lại, lập tức khởi động xe rời khỏi nơi này, có thể đem một vật thể hình chữ nhật lớn lại nặng nề như vậy lôi kéo được xa như thế, khí lực cùng hình thể của quái vật đều không thể xem thường, nếu nó thật xuất hiện, bọn họ chưa chắc có thể còn sống rời đi.
Hai xe một đường bay nhanh, chạy ra thật xa mới chậm lại tốc độ.
Trình Mạch nói:
- Rốt cục là đồ vật gì quỷ quái, hù chết gia gia!
Quý Hủ:
- Cậu đừng biết mới tốt, không biết mới là hạnh phúc.
Biết đến càng nhiều, càng sợ hãi khó thể sống bình an, khống chế không nổi cảm xúc, chỉ có thể rước lấy tai họa càng lớn hơn nữa.
Tới buổi chiều, xe tải giảm tốc độ, phòng xe chạy lên, Mạc Lâm Tự ra dấu ý bảo sắp tới Vân Hải thị.
Trình Mạch hưng phấn, đạp mạnh ga xông thẳng về phía trước, rốt cục đã tới!
Đêm nay hắn không cần qua đêm trong hoang dã, con mẹ nó thật khủng bố, hắn thật hoài niệm cuồng thi đàn, cho dù bị cuồng thi vây quanh hắn cũng không muốn tiếp tục một lần gặp được quái vật khủng bố tập kích!
Quý Hủ nhẹ nhàng thở ra.
Chạy thêm được nửa giờ, kiến trúc Vân Hải thị xuất hiện trước mắt, cuối cùng đã tới.
Trước khi tiến vào Vân Hải thị, bọn họ thay người lái xe, Mạc Lâm Tự lên phòng xe, Trình Mạch qua xe tải, Mạc Lâm Tự cần thương lượng đường đi với Quý Hủ.
Sau cuối thời lâu như vậy, người nhà còn sống hay không Mạc Lâm Tự cũng không thể xác định, có thể giúp được Quý Hủ hay không hắn cũng không biết, cho nên lúc Trì Ánh nói Mạc gia có nhân mạch trong Vân Hải thị hắn đã muốn ngăn cản, nhưng Trì Ánh cũng đã nói ra.
Hắn biết Trì Ánh có ý tốt, muốn cho Quý Hủ thu lưu bọn họ, nhưng nói dối như vậy hắn lo lắng sẽ làm Quý Hủ thất vọng.
Vân Hải thị lớn như vậy, cuối thời càng hỗn loạn, mặc kệ trước kia từng có bao nhiêu nhân mạch ở cuối thời cũng chưa chắc hữu hiệu, ngay cả người còn tìm không thấy, còn nói gì tới nhân mạch?
Sắp tiến vào thành phố, Quý Hủ giảm tốc độ xe:
- Đi như thế nào?
Mạc Lâm Tự hít sâu một hơi:
- Công ty nhà tôi ở khu Hải Điện, hiện tại bên kia cũng không biết còn có người nào hay không.
- Nhà anh mở công ty gì?
- Buôn bán trang phục.
Quý Hủ vừa nghe liền biết công ty Mạc gia không có khả năng còn có người còn sống, sau cuối thời tốt nhất là siêu thị, khách sạn cùng xưởng thực phẩm, những chỗ này còn người sống sót trốn tránh khả năng mới là cao nhất.
Theo Mạc Lâm Tự chỉ đường, cần lái xe đi xem.
Quý Hủ cũng không trông cậy dựa vào thủ đoạn bình thường là có thể tìm được Tần Nghiễn An, hiện tại hắn thầm nghĩ lái xe chạy vài vòng như điên trong Vân Hải thị, nếu Tần Nghiễn An thật sự đang ở trong này, nhìn thấy xe vận tải quen thuộc nhất định sẽ biết mình đã tới đây, hắn tin tưởng với năng lực của đọa biến thú, cho dù là bán đọa biến, thực lực cũng không thể khinh thường.
Nếu như là Tần Nghiễn An chủ động tìm Quý Hủ, sẽ thật dễ dàng, nhưng cần Quý Hủ đi tìm Tần Nghiễn An vậy quá khó khăn. Quý Hủ có thể làm chính là nói cho Tần Nghiễn An mình đã tới, tới đón hắn về nhà, sau này mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng sẽ không tiếp tục buông tha cho hắn.
* * *
Mặt đất oanh một tiếng nổ, một đàn trâu hình thể cao lớn đi theo sự dẫn dắt của một con trâu lớn nhất vội vàng dừng lại, móng trâu sáng bóng như kim loại kéo ra bốn cái rãnh sâu dưới đất, rốt cục chợt ngừng.
Trâu đầu đàn lui ra sau vài bước, vươn đầu nhìn xung quanh con đường, mắt trâu thật lớn chớp chớp, trong mắt loé ra vẻ trí tuệ, phun ra tiếng người:
- Lão Phiền, vừa rồi có phải có xe đi qua không? Anh thấy được không?
Thanh niên ngồi trên lưng trâu mặt lộ vẻ trầm tư:
- Nhìn thấy, đích thật là xe, còn là hai chiếc.
Trâu đầu đàn lắc lắc đầu nhìn hắn:
- Xong đời, người khác đã đem xe nghiên cứu ra rồi, chúng ta còn ở đây tìm tài liệu, ông chủ có giết tôi ăn thịt hay không?
Phiền Châu có chút đồng tình sờ sờ đầu lão trâu:
- Nhân lúc ông chủ đi vắng Vân Hải thị, cậu đi nhìn chằm chằm hai chiếc xe kia, tìm hiểu rõ là thế lực nhà ai, từ đâu tới, lúc cần thiết hỏi ra kỹ thuật, thật sự không được đem xe huỷ, ông chủ trở về không nhìn thấy xe cũng sẽ không giết cậu ăn thịt.
Trâu đầu đàn ngẫm nghĩ:
- Ý kiến hay!
Phiền Châu nhảy xuống đất, cùng thủ hạ ngồi chung một con trâu khác, làm cho trâu đầu đàn đi nhìn chằm chằm hai chiếc xe kia.
Con trâu dạt ra bốn vó chạy như điên đuổi theo hai chiếc xe.
Trợ thủ nhìn thấy thân ảnh con trâu như ngọn núi nhỏ, nói:
- Phiền tổng, theo tin tức chúng ta nắm giữ được, trước mắt cả Vân Hải thị chỉ có chúng ta có khả năng nghiên cứu ra tân tài liệu xe cải trang, vừa rồi hai chiếc xe kia không giống như được cải trang qua, nhìn thấy như là xe được bảo lưu từ niên đại hòa bình, rất có thể là bên ngoài tới được, tuỳ tiện phái lão trâu đi qua có thể gây ra sai lầm gì hay không?
Phiền Châu cười nhạo nói:
- Có tai vạ gì?
Trợ thủ nói:
- Đây có lẽ là một loại kỹ thuật mới, thành quả còn sớm hơn nghiên cứu của chúng ta, vạn nhất lão trâu thật sự đi huỷ xe, bị người bắt lấy nhược điểm, sẽ đem chủ xe đổ lên mấy nhà bên kia, ông chủ trở về sẽ nổi giận.
Tính cách ông chủ âm tình bất định, đừng nói động vật dị hóa sợ hắn, cấp dưới cũng sợ hãi, đoạn thời gian trước bởi vì bàn xong giá cả xây căn cứ, lại bị Hạ gia bỏ ra giá cả cao hơn chen ngang, bọn họ bị đẩy lui ra sau chậm trễ thêm một tháng.
Sau khi ông chủ trở về, nghe nói chuyện này chỉ cười lạnh một tiếng, ngày thứ hai mấy thế lực lớn trong Vân Hải thị đều nhận được tin tức – tường vây mà Hạ gia bỏ số vật tư lớn xây dựng trong vòng một đêm bị phá huỷ toàn bộ. Thế lực Hạ gia bị bại lộ bên ngoài cả đêm, chết không ít, tường vây tốn thời gian một tháng mới dựng lên cũng bị huỷ, gia chủ Hạ gia bị tức giận đến nỗi hộc máu.
Mặc dù không có chứng cớ nhưng do ai gây nên, lòng dạ mọi người biết rõ.
Từ sau khi ông chủ trở về, Phiền Châu làm việc càng thêm đường hoàng, ông chủ thực lực cường hãn, thường xuyên lại nổi điên, nguyên bản tiểu thế lực không có danh hào gì trong Vân Hải thị đột nhiên nhảy lên thành tồn tại mà những gia tộc lâu năm của Vân Hải thị đều phải kiêng kỵ.
Bằng không xếp hàng xây căn cứ, tháng thứ nhất là Lạc gia, thứ hai là Bùi gia, mặt sau còn có Phiền, Hạ, Kỳ ba nhà, tháng thứ ba cũng không tới phiên Vinh thị căn cơ còn thấp, nhưng bởi vì ông chủ Vinh thị quá khùng quá mạnh mẽ, ba nhà Phiền, Hạ, Kỳ không thể không nhẫn nhịn nhượng bộ, làm cho Vinh thị chen ngang.