"Cẩn thận đằng trước." Thiếu niên Vu Chính Hải chỉ tay về phía bình chướng màu tím trước mặt. Nhưng Ngu Thượng Nhung không hề giảm tốc độ lấy một chút mà lại còn tăng tốc lao lên.
Thiếu niên Vu Chính Hải nghiêng đầu không dám nhìn cảnh tượng này. Ngu Thượng Nhung đột nhiên rút trường kiếm ra đâm thẳng tới.
Âm!
Trường Sinh Kiếm đâm xuyên qua tầng bình chướng màu tím kia, phù văn màu đỏ trên thân kiếm chém đứt toàn bộ năng lượng tím. Tầng bình chướng trong như pha lê vo tan thanh từng mảnh nhỏ
Hai người bay xuyên qua bình chướng!
Bay thêm được trăm mét, Ngu Thượng Nhung lựa chọn dừng lại.
Đại trận vu thuật chẳng qua chỉ là món ăn khai vị làm nóng người mà thôi.
Trên không trung cách đó mấy trăm mét có một đám tu hành giả mặc trường bào tím và một đám tu hành giả tay cầm trường mâu đứng ngăn đường.
Kẻ cầm đầu đám người là một lão giả râu tóc bạc trắng, tay cầm pháp trượng. Hắn vừa vuốt râu vừa nhìn Ngu Thượng Nhung xông ra khỏi đại trận vu thuật.
Phía sau lưng đám tu hành giả chính là vực sâu vạn trượng. Đối diện vực sâu đi thêm vài dặm sẽ tới lạch trời. Vượt qua được lạch trời sẽ bước chân vào lãnh thổ Đại Viêm.
Khoảng cách địa lý không hề xa xôi. Tuy gần trong gang tac nhưng lại xa tựa chân trời.
Thiếu niên Vu Chính Hải mở to mắt nhìn về phía trước. "Còn có cả người Nhu Lợi?”
Ngu Thượng Nhung không nói gì, chỉ khẽ vung tay lên tạo thành hai đạo cương ấn, một đạo giữ lấy thân thể mình, một đạo giữ lấy thiếu niên Vu Chính Hải.
Lão giả cầm pháp trượng trong tay lạnh nhạt mở miệng. “Cuối cùng cũng gặp mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!