Ngu Thượng Nhung bình tĩnh đặt tay trên chuôi kiếm, mắt khép hờ, toàn thân đứng thẳng.
Gió thổi lá cây bay xào xạc. Thiếu niên Vu Chính Hải thấy người dị tộc không hề tỏ vẻ sợ hãi mà còn căm thù nhìn rồi lui lại mấy bước đến bên cạnh Ngu Thượng Nhung, cầm một nhánh cây dưới đất lên làm động tác phòng bị.
Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt mở miệng: "Đừng cách ta quá xa."
“Ùʼm."
Lúc này, từ giữa rừng cây đột nhiên có một người cầm pháp trượng đi ra, cao giọng nói: "Nhị tiên sinh Ma Thiên Các, ngươi đi không được."
Ngu Thượng Nhung mở mắt. Trường Sinh Kiếm lao ra khỏi vỏ, hồng quang đại thịnh.
Kiếm cương xuất hiện chẳng chịt đầy trời. Mỗi đạo kiếm cương đều tinh chuẩn tránh đi Vu Chính Hải chém về phía đám tu hành giả Nhu Lợi. Chỉ trong giây lát đã có hơn mười người ngã xuống.
Vu Chính Hải kinh ngạc đến ngây người.
Ngu Thượng Nhung thản nhiên nói: "Nếu các ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho các ngươi."
"Động thủ! Đừng cho hắn cơ hội ra tay!"
Đám người xung quanh đồng loạt ùa lên. Ngu Thượng Nhung nâng kiếm, cánh tay song song với mặt đất.
Thân ảnh biến mất, pháp thân xuất hiện!
Ông!
Tên thủ lĩnh cầm pháp trượng ngẩng đầu nhìn rồi run rẩy hét: "Hỏng bét! Pháp thân cao mười trượng !? Không phải tình báo nói hắn chỉ mới lục diệp sao? Lui lại! Tình báo sai rồi, mau lui về!"
"Sao có thể như vậy?"
Rất nhiều cao thủ thất diệp đều hiểu rõ một đạo lý, bát diệp ... vững như một ngọn núi. Dù là người Lâu Lan hay Nhu Lợi, khi nhìn thấy pháp thân cao mười trượng này đều hoàn toàn từ bỏ ý niệm đánh giết Ngu Thượng Nhung.
Chuyện này không cách nào làm được!
Dù là bát diệp đích thân tới, nhìn thấy Ngu Thượng Nhung cũng phải cụp đuôi mà chạy. Huống chi trong đám người còn không có bát diệp.
Kết cục không cần nghĩ cũng biết, hoàn toàn là một bên nghiền ép bên còn
lại.
Kiếm cương đi đến đâu là lấy mạng địch nhân đến đó, mạng người ... như cỏ
rác.
Thiếu niên Vu Chính Hải nhìn đến ngây người. Không ai biết khát vọng trong lòng hắn sâu đến cỡ nào, hắn ước ao được trở thành cường giả đến mức nào.
Nhớ lời Ngu Thượng Nhung dặn dò, hắn không dám động đậy, chỉ ngoan ngoãn đứng im một chỗ nhìn đám người Nhu Lợi không ngừng ngã xuống và đám kiếm cương lượn quanh trong không trung.
Một lát sau, thân ảnh Ngu Thượng Nhung xuất hiện bên cạnh, nhìn Vu Chính Hải một cái rồi nhấc tay. Trường Sinh Kiếm tra vào vỏ.
Chiến đấu kết thúc ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!