Tốc độ trùng kiến của Thần Đô phải nói là cực nhanh. Chỉ mới mấy ngày, từ một mảnh phế tích nay đã trở nên rực rỡ hẳn lên, xung quanh lại còn có đông đảo tu hành giả bay tới bay lui ... Có lẽ do đang trong quá trình trùng tu nên Hoa Trọng Dương cho phép tu hành giả được phi hành trong thành, khiến cho Thần Đô trở nên rất có sức sống.
Không bao lâu sau, Lục Châu đã cảm nhận được ấn ký rõ rệt, bèn bước đi nhanh hơn. Rốt cuộc nhìn thấy Chư Hồng Cộng đang tản bộ trên đường phố với dáng vẻ buồn bực và lười biếng.
Lục Châu biết rõ tính nết lão bát nên không lấy làm lạ, chỉ quay đầu nhìn bốn phía, trong lòng thầm nghĩ kẻ theo dõi kia đang ẩn nấp ở đâu.
Lục Châu tiếp tục đi theo sau.
Đi không biết bao lâu, cuối cùng cũng tới một khu vực vắng người trong Thần Đô, mà người theo dõi vẫn chưa xuất hiện.
"Chẳng lẽ do lão phu quá nhạy cảm? Nhưng ấn ký đó ... "
Ngay khi Lục Châu đang nghi hoặc, một vị nam tử trung niên lưng hơi còng đột nhiên bước ra chắn đường Chư Hồng Cộng.
Chư Hồng Cộng cau mày nói: "Đừng cản đường ta."
Nam tử trung niên bỗng mở miệng: "Ta muốn mời ngài đi cùng ta một chuyến.”
Chư Hồng Cộng lập tức lui về sau một bước: “Ô ... ta biết rồi, ngươi là kẻ vẫn luôn theo dõi ta có đúng không ?! "
“Ta thật không còn cách nào khác ... Thần Đô nhiều người lộn xộn, ta không thể không ra hạ sách này."
"Ngươi theo dõi ta nhiều ngày như vậy, hẳn phải biết ta là ai chứ?" Chư Hồng Cộng ưỡn ngực nói, "Nói ra chắc hù chết ngươi!"
"Ta chính là bát tiên sinh Chư Hồng Cộng của Ma Thiên Các đây! Sợ rồi chứ gì? Còn không nhanh chóng quỳ xuống dập đầu nhận sai đi? Nhưng ta lòng dạ từ bi, sẽ tha thứ cho ngươi. Dù sao ta cũng hiểu nỗi lòng đám fan cuồng các ngươi lắm." Chư Hồng Cộng hếch mũi.
Ánh mắt nam tử trung niên nhìn Chư Hồng Cộng đầy phức tạp, khẽ lắc đầu. Sao cứ cảm thấy hắn hơi bị ngốc nhỉ ...
“Thật xin lỗi, mời ngài đi cùng ta một chuyến. Đợi đến khi ngài gặp chủ nhân thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ."
"Hử? Ngươi không sợ?"
Nam tử trung niên đột nhiên xuất thủ, hai ngón tay mang theo cương khí đánh ra với tốc độ cực nhanh. Đây là cao thủ! Lão bát chuyến này phải chịu thiệt rồi.
Lục Châu nín hơi ngưng thần, thu liễm khí tức toàn thân.
Khi nam tử trung niên cho rang mình có thể chạm vào Chư Hồng Cộng thì hắn đột nhiên bộc phát Cửu Kiếp Lôi Cương!
Oanh!
Nam tử trung niên bị chấn phải lùi lại ba bước, khẽ nhíu mày. "Hả?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!