Lưu Thương mở to mắt nhìn chưởng ấn đang lao về phía mình, chỉ kịp hét lên một câu: "Trẫm muốn sống -- "
Chưởng ấn y hệt lúc nay đánh vào người Lưu Thương. Ầm!
Một tiếng động lớn vang lên, sau đó hoàn toàn khôi phục yên tĩnh. Một chưởng này đã đánh Lưu Thương tan thành tro bụi.
Còn sống gì nữa mà sống?
Không có vấn đề nào mà một chưởng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì thêm một chưởng nữa là xong.
[Ting - đánh giết một tên mục tiêu, thu hoạch được 2.500 điểm công đức.]
Nghe tiếng Hệ thống thông báo, Lục Châu khẽ gật đầu ... tính ra cũng không quá lỗ.
Thẻ Một Kích Chí Mạng đã tăng giá lên thành 10.000 điểm công đức một tấm, Lục Châu giết Lưu Thương hai lần, xem như bỏ ra 5.000 điểm để mua thẻ, cũng không lỗ lắm.
"Nếu giết thêm lần nữa ... sẽ càng tốt hơn." Lục Châu khẽ lẩm bẩm.
"? ? ?" Đoan Mộc Sinh nghi hoặc nhìn sang. "Sư phụ, lần này hình như Lưu Thương chết thật rồi, hoàn toàn tan thành tro bụi không còn thân xác nữa."
“Ý của vi sư là hắn vẫn có khả năng sẽ lại phục sinh, ngươi nhớ đề phòng."
Vù!
Đoan Mộc Sinh nghe vậy lập tức giơ Bá Vương Thương lên chỉ về phía hốc tường.
Lục Châu cũng chỉ nói chữa thế thôi. Lưu Thương không thể nào còn sống được nữa.
Lục Châu cat bưoc đi về phía đám cam vệ quân khiến bọn hắn hoảng sợ đến mức vứt bỏ toàn bộ vũ khí trong tay, không dám ngẩng đầu nhìn lên.
Lục Châu lại nhìn sang đám trưởng lão Thiên Hành Thư Viện. "Tiếp tục đi."
Một vị trưởng lão sụp đổ tinh thần ngay tại chỗ, hắn vừa vọt tới chỗ Lục Châu vừa quát ầm lên: "Ta không tin, ta không tin ... đây chỉ là một cơn ác mộng! Nhất định là ác mộng!"
Lục Châu nâng tay. Tên trưởng lão bay ra ngoài.
Lục Châu đến nhìn cũng không thèm nhìn hắn, ánh mắt sắc bén liếc về phía đám người. "Còn ai không phục?"
Nếu lúc này còn có kẻ xông lên thì hoặc là bị cửa đập đầu đến ngu người, hoặc là bị nước vào úng cả não.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!