Vừa dứt lời, từ Đông Các lại truyền đến một cỗ năng lượng quen thuộc.
Thật đúng là khai tam diệp!
Phan Ly Thiên: “! ! !"
Ba người còn lại nhìn về phía Phan Ly Thiên như đang nhìn một lão gia đần độn
Cái suy nghĩ não tàn như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được?
Dù gì ngươi cũng từng là đệ nhất cao thủ của Tịnh Minh Đạo, nay lại là một trong tứ đại trưởng lão Ma Thiên Các, ngay cả đạo lý đơn giản như vậy mà cũng nghĩ không xong?
Các chủ đã là cửu diệp, còn khai diệp cái nỗi gì? Rõ ràng Các chủ không phải đang khai diệp mà là đang thử nghiệm một loại đồ chơi mới!
Ba người không thèm nhìn lao gia đần độn Phan Ly Thiên nữa mà quay sang nhìn về phía gian phòng của Lục Châu.
Tả Ngọc Thư nói:
"Năm trăm năm trước, người người đều kính sợ, cho rang lão thân là thiên tài tu hành của Nho môn, khi đó huynh trưởng còn chưa có thành tựu gì. Nhưng từ lúc đó lão thân đã nhìn ra huynh trưởng tuyệt đối không phải là vật trong ao. Ba trăm năm trước huynh trưởng đăng đỉnh tu hành giới, trở thành cường giả bát diệp, có thể thấy ánh mắt lão thân chuẩn xác dường nào ... Điều duy nhất khiến lão thân tiếc nuối là lúc trẻ không hiểu chuyện, lại bỏ lỡ ... "
"Dừng lại, dừng lại ... " Phan Ly Thiên giơ tay lên. "Chuyện cũ năm xưa còn nói lại làm gì."
"Lão thân nhất thời cảm khái, muốn nói về chuyện huy hoàng ngày xưa một chút, chẳng lẽ không được?"
Phan Ly Thiên đáp: "Thôi được, thôi được ... ngươi tiếp tục đi."
Lãnh La hết biết nói gì, chỉ có thể lườm Phan Ly Thiên một cái. Đáng đời ngươi đến giờ vẫn là cẩu độc thân!
Bị Phan Ly Thiên cắt ngang, Tả Ngọc Thư cũng mất hứng nói tiếp.
Bốn vị trưởng lão đều nhìn về phía Đông Các. Động tĩnh rốt cuộc dừng lại, Đông Các không còn xuất hiện năng lượng nào nữa.
Trong phòng, Lục Châu thoa man nhìn pháp thân và toa kim liên ngũ diệp trong tay mình.
Trong tu hành giới, vào Nguyên Thần cảnh mới được xem là nhập môn tu hành. Từ nhất diệp đến tứ diệp là tiểu tu hành giả, đến ngũ diệp mới trở thành đại tu hành giả.
Nói cách khác, hiện tại với tu vi Nguyên Thần cảnh ngũ diệp, Lục Châu đã chính thức là đại tu hành giả.
Bàn tay nắm lại, pháp thân tiêu tán.
Lục Châu hài lòng đứng dậy, sau đó đi đến bên bàn đọc sách xem bản đồ da dê cổ.
Tấm bản đồ không mở rộng diện tích, vẫn chỉ thể hiện toàn cảnh Đại Viêm, chỉ là trông rõ nét hơn.
"Nếu bản đồ da de cổ thể hiện tin tức có liên quan đến Thiên Thư Tam Quyển thì manh mối tiếp theo có lẽ đang ở Đại Viêm."
Nghĩ tới đây, Lục Châu thầm than một tiếng.
Đến nay hắn vẫn chưa biết thuỷ tinh cầu ký ức đang ở đâu, các mảnh ghép khác của Thiên Thư Tam Quyển cũng không có đầu mối.
"Không hỗ trợ tìm manh mối thì còn cần ngươi làm gì?" Lục Châu mắng tấm bản đồ một tiếng rồi xoay người rời khỏi phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!