Chu Hữu Tài nhìn theo mãi cho đến khi không còn bóng dáng phi liễn đâu nữa mới lảo đảo té phịch xuống đất. Hắn há miệng thở dốc, một hồi lâu mới dần dần bình phục.
Các đệ tử Bắc Đẩu Thư Viện thấy phi liễn rời đi mới dám bay lên đỉnh núi, thấy Viện trưởng đang ngồi dưới đất lập tức giật nảy mình. Đám đệ tử vội bay tới đỡ Chu Hữu Tài đứng dậy.
"Viện trưởng, ngài không sao chứ?"
"Viện trưởng, Cơ lão ma đánh ngài chỗ nào? Có nghiêm trọng không?"
Mấy tên đệ tử lo lắng hỏi.
“Im miệng!" Chu Hữu Tài đột ngột đứng lên, đánh vào mặt tên đệ tử vừa mới phun châu nhả ngọc'. "Nhớ cho kỹ, hoạ từ miệng mà ra."
Tên đệ tử bị đánh lấy tay bưng má, lí nhí nói: "Đệ tử đã biết."
"Viện trưởng, vậy chúng ta có còn tới Duyện Châu nữa không?"
“Đi cái gì mà đi!" Chu Hữu Tài không thèm nhìn về phía thành Duyện Châu.
Đã đến nước này còn dám đi? Chịu chết sao? Không thấy đệ tử Thiên Hành Thư Viện chạy nhanh cỡ nào?
Sao ta lại dạy dỗ ra một đám ngu xuẩn thế này chứ!
"Tro về thu vien." Chu Hữu Tài ra lệnh, dẫn đầu bay lên.
Hơn ngàn đệ tử ngoan ngoãn bay theo sau, vừa đi được không xa Chu Hữu Tài đột nhiên đổi ý: "Đến Thiên Hành Thư Viện trước."
“Vâng!"
Tại Thiên Hành Thư Viện ở Thần Đô.
Viện trưởng Mạnh Nam Phi nâng chung trà lên uống một hớp lớn, tâm tình mới dần dần bình phục.
"Là ảo giác sao?"
Mạnh Nam Phi đã quay về được một đoạn thời gian nhưng vẫn cảm giác như mình nhìn thấy ảo giác.
"Viện trưởng, không phải ảo giác đâu ... Chúng ta cũng nhìn thấy mà, đó đích thực là kim liên cửu diệp, tuyệt đối không phải nhìn nhầm."
"Ta cũng nhìn thấy, đúng thật là kim liên cửu diệp. Viện trưởng, ngài hô rút lui rất chuẩn xác, rất kịp thời!"
Mạnh Nam Phi lườm hai người một cái, lười nói chuyen với hai tên nịnh hót
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!