"Đúng là ta, Tư Vô Nhai. Ma Thiên Các huỷ đi Hoành Cừ Học Phái của ta, giết đệ tử của ta, thân là chưởng môn ta sao có thể ngồi yên mặc kệ?”
Tư Vô Nhai lắc đau noi: "Hoanh Cu Học Phai may lan khieu khích Ma Thiên Các, nếu để gia sư biết ngươi chấp mê bất ngộ, e là ... "
Tư Vô Nhai không noi het cau. E la gia su se diet toan bộ Hoanh Cừ Học Phái của ngươi.
Lư Hồng lại cười to: "Thế nên bây giờ ta phải giết ngươi, sẽ không ai biết cả!"
Quyền cương bạo phát! Toàn thân Lư Hồng lao vọt tới. Tư Vô Nhai lùi lại, song chưởng nân lên đánh bật quyền cương.
Phanh phanh phanh!
Hai người một tiến một lùi. Tư Vô Nhai lại lần nữa lăng không lui lại tránh né một kích.
Lục Châu cười nhạt. “Cũng chỉ đến thế."
Tư Vô Nhai không them quan tam loi mỉa mai của han ma nhìn về phía Lưu Chấp đang nắm dưới đất. "Lưu Chấp sẽ chết."
Điểm nhẹ mui chân, Tư Vô Nhai bay len không trung, nem Khổng Tước Linh
ra.
Khổng Tước Linh biến thành đôi cánh khổng tước nhưng không bám vào lưng Tư Vô Nhai mà xoay tròn trên không, cương châm như bạo vũ lê hoa bắn ra tứ phía.
"Đại Bi Phú!"
Tu hành giới có lời đồn, người tu luyện Đại Bi Phú có thể khiến thiên địa chảy máu, ma khóc quỷ gào. Đại Bi Phú phối hợp với Khổng Tước Linh có thể khiến công pháp này phát huy đến cực hạn.
Tư Vô Nhai rất ít khi đánh nhau, chiêu thức Khổng Tước Khai Bình gần như chẳng có bao nhiêu cơ hội được xuất hiện. Lần này vì muốn giết Lưu Chấp, Tư Vô Nhai nhất định phải tận lực!
Lư Hồng trừng to mắt gọi ra pháp thân nghênh đón. "Khốn kiếp!"
Pháp thân thất diệp xuất hiện dài chín trượng nằm ngang che chắn cho Lưu Chấp. Màn mưa cương châm đâm vào pháp thân, tuy vậy vẫn không thể ngăn cản toàn bộ cương châm. Có mấy đạo cương châm đã đâm vào người Lưu Chấp.
“Thu!”
Tư Vô Nhai thu hồi Khổng Tước Linh, Đại Bi Phú cũng dừng lại, đồng thời toàn thân Tư Vô Nhai không hề do dự bay vút ra sau.
"Muốn chạy trốn ?! "
Lu Hồng không ngo han vừa thi triển Đại Bi Phú xong lại muốn trốn, lập tức lao lên truy kích!
Tư Vô Nhai đạt được mục đích xong đương nhiên phải đánh bài chuồn. Ham chiến chưa bao giờ là phong cách làm việc của hắn.
Thế nhưng ... pháp thân thất diệp không dễ trêu đùa như vậy.
Khi Lư Hồng sắp tóm được Tư Vô Nhai đến nơi, từ phía thành Duyện Châu đột nhien truyen đen thanh am --
"Hiền đệ, đệ đâu rồi ?! "
Vu Chính Hải!
Vu Chính Hải thấy Tư Vô Nhai đi lâu như vậy vẫn chưa trở về, trong lòng không khỏi lo lắng bèn tức tốc chạy tới!
Tiếng gọi này khiến Lư Hồng vốn đang hùng hổ như rồng chợt trở nên ỉu xìu như giun, hắn quả quyết thu hồi pháp thân, quay đầu bay về phía Lưu Chấp!
"Hiền đệ -- "