Chu Hữu Tài nhìn theo hướng tay Chu Ôn Lương chỉ về phía ngọn núi, nơi đó lộ ra một nửa Xuyên Vân phi liễn.
Trên ngọn núi có một người đang đứng trên tảng đá lớn vẫy tay với Chu Hữu Tài: "Xin chào Chu viện trưởng, chúng ta lại gặp mặt rồi!"
Chu Hữu Tài cau mày nói: "Người đó là ai?"
"Tứ tiên sinh Ma Thiên Các, Minh Thế Nhân." Chu Ôn Lương giới thiệu.
Chu Hữu Tài lập tức trừng to mắt. "Thì ra là tứ ma đầu Ma Thiên Các ... Người đâu!"
"Có đệ tử!"
"Mau đến bắt hắn lại, phải bắt sống! Có hắn chúng ta có thể đàm phán với Vu Chính Hải! Chu Ôn Lương, ngươi làm không tệ, Thái Hư Học Cung tuy không còn được như trước nhưng chỉ cần có ta ở đây thì sẽ không ai dám bắt nạt Thái Hư Học Cung của ngươi."
Chu Ôn Lương: “ .. "
Đầu óc cỡ này sao ngươi lên làm Viện trưởng được vậy hả ?!
Chu Ôn Lương khóc không thành tiếng, vội vàng bay đến bên cạnh Chu viện trưởng, thấp giọng nói: "Viện, viện trưởng ... Cơ, Cơ tiền bối ... cũng, cũng đang ở đây."
Nửa câu sau tiếng nhỏ như muỗi kêu, gần như không thể nghe thấy.
Hai mắt Chu Hữu Tài trợn trắng, toàn thân giật bắn. "Ngươi -- "
Chỗ dựa của Thần Đô chính là Thập Tuyệt Trận, là hoàng thất. Ở nơi cách xa Thần Đô, muốn giao thủ với U Minh Giáo thì vẫn được, nhưng hoàn toàn không có tư cách đấu với Cơ lão ma!
Lúc này, một đạo âm thanh trầm thấp truyền đến.
"Chu viện trưởng, sao không lại đây gặp mặt lão phu một lần?"
Trong lòng Chu Hữu Tài nặng như đeo đá, thần kinh căng thẳng như lâm đại địch. Đám đệ tử trẻ tuổi nhiệt huyết phương cương của Bắc Đẩu Thư Viện đang bay tới bắt Minh Thế Nhân đều hoảng hốt lùi về sau.
"Thật sự là Cơ lão ma!"
"Mau lui lại!"
"Ta sợ lắm ... ta, ta, ta không xong, không xong rồi ... " Một tên đệ tử vô cùng sợ hãi, sợ đến mức không thể tiếp tục khống chế nguyên khí, lập tức rơi thẳng từ trên không xuống.
Chu Hữu Tài quay đầu trừng mắt nhìn đám đệ tử, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. "Không ngờ Bắc Đẩu Thư Viện ta lại có người hèn yếu như vậy, thật là nhục nhã!”
Minh Thế Nhân đứng trên tảng đá lớn tiếp tục gọi: "Chu viện trưởng, mau lại đây, gia sư đang chờ ngươi đó ... "
Hơn ngàn tên đệ tử Bắc Đẩu Thư Viện đều không dám nhúc nhích.
Chu Ôn Lương thấp giọng nói: "Xin lỗi Chu viện trưởng, ngoài mặt có lẽ ngài cho rằng ta dẫn ngài nhảy vào hố lửa, nhưng kỳ thật ngài hãy suy nghĩ một chút, nếu lúc này ngài đến Duyện Châu chi viện bị Cơ tiền bối làm ngư ông đắc lợi, đến lúc đó ngài chống lại cửu diệp nổi sao?"
Trái tim Chu Hữu Tài run lên. Tuy hắn không muốn nghĩ như thế nhưng đúng là ... lời Chu Ôn Lương nói không sai.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!