Bình thường thông minh lanh lẹ lắm mà, sao bây giờ lại thấy hắn ngơ thế không biết?
"Lưu Qua có thể lay ra kiem sieu thiên giai như Lang Hư, có khi vị cao nhân cửu diệp kia vẫn còn đang ở trong cung cũng nên ... "
Lời này đúng là đã nhắc nhở Lục Châu. Không thể loại trừ khả năng này.
Bộ khôi giáp, quyển điển tịch, cỗ quan tài, Lăng Hư kiếm, bảo rương chứa chỉ phù màu đỏ ... những thứ này đều đến từ trong cung!
Lưu Qua đã từng nói vị cao nhân cửu diệp kia từng đến Thần Đô.
Ngoài ra Lục Châu còn quên mất một sự thật -- đã bước vào thời đại trảm kim liên lâu như vậy, ai dám cam đoan không có người trùng tu đến bát diệp, thậm chí là cửu diệp?
Tựa như lúc trước khi trò chơi mới vừa Open Beta, cho dù Lục Châu có cày cấp ngày đêm thế nào thì luôn có mấy thằng súc sinh chưa được mấy ngày đã max cấp.
Từ khi bước vào thời đại trảm kim liên, khả năng này càng lúc càng lớn.
“Thông báo với Hoàng Thời Tiết, bảo hắn cùng lão phu đi một chuyến." Lục Châu nói.
Minh Thế Nhân nghe vậy cả kinh. “Sư phụ muốn giúp đại sư huynh đánh Duyện Châu?"
"Không." Lục Châu xua xua tay. "Lão phu chỉ đi ngang qua."
“Đồ nhi minh bạch." Minh Thế Nhân vội vàng xoay người rời đi.
Lục Châu sao có thể cho phép hai đại thư viện hay các thế lực khác đứng sau lưng ám toán đồ đệ hắn?
Trưa hôm đó, khi mặt trời đã lên cao ba sào.
Xuyên Vân phi liễn chậm rãi rời khỏi bình chướng Kim Đình Sơn bay về phía thành Duyện Châu.
Lần này Lục Châu chỉ mang theo Minh Thế Nhân và Hoàng Thời Tiết, cộng thêm ba tên tù binh của Thái Hư Học Cung.
Hiện tại mọi người đều đang cấp tốc tu hành, ở lại Ma Thiên Các sẽ an toàn hơn. Hơn nữa những người này có đi cũng không giúp ích được gì
Trên phi liễn, Lục Châu chắp tay sau lưng quan sát ba tên tù binh đang quỳ gối dưới đất.
Chu Ôn Lương, Vương Kiệm Nhượng và Trương Cung đang run lẩy bẩy không dám động đậy. Khoảng thời gian này bọn hắn bị nhốt ở Ma Thiên Các, thường xuyên sợ hãi ăn không ngon ngủ không yên, mỗi ngày đều có ma đầu đến trêu chọc khiến bọn hắn vô cùng khó chịu.
Minh Thế Nhân cầm lái phi liễn, quay đầu kỳ quái hỏi: "Sư phụ, người mang theo ba tên phế vật này làm gì?"
Không đợi Lục Châu mở miệng, Hoàng Thời Tiết đã cười đáp: "Thái Hư Học Cung luôn có quan hệ gần gũi với hoàng thất, cũng giao hảo với hai đại thư viện."
Lục Châu lạnh nhạt nhìn ba người, thản nhiên hỏi: "Muốn sống không?"
Chu Ôn Lương vội vàng cúi người đáp: "Muốn muốn muốn ... "
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!