Trận pháp đã mở, tầng bình chướng bao phủ cả toà thành. Trước khi Ma Lộ Bình đến liệu có còn kịp rời đi không?
Ngu Thượng Nhung cấp tốc bay lướt qua các công trình kiến trúc cho đến khi tường thành xuất hiện trước mắt. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy phía trên tường thành là một chiếc phi liễn cực lớn màu đen đang đậu ở đó.
U Minh Giáo?
Bên ngoài tường thành truyền đến tiếng hò hét công thành của giáo chúng U Minh Giáo, tầng bình chướng ngoài cửa thành bị đâm liên tục tạo thành tiếng ầm vang ngất trời.
“Công thành vào lúc này? Thật là ngu không ai bằng." Ngu Thượng Nhung đưa ra đánh giá.
Theo quan điểm của Ngu Thượng Nhung, lúc này tầng bình chướng đang vô cùng sung mãn, chọn lúc này để công thành thì hơi bị ngu.
Ngu Thượng Nhung không tiếp tục phi hành mà dừng lại bên tường thành, chờ tầng bình chướng từ từ yếu đi.
Đúng lúc này, từ trên phi liễn bay ra một thanh đao cương cực lớn, Bích Ngọc Đao toả ra kim quang chói mắt đâm thẳng xuống tầng bình chướng.
Đại Huyền Thiên Chương, Huyền Thiên Tinh Mang! Đao cương biến thành cối xay thịt va chạm với tầng bình chướng tạo thành âm thanh vang vọng đất trời.
Bình chướng dập dờn tạo ra từng đạo gợn sóng.
Tiếng động lớn kinh động đến toàn bộ bách tính trong thành. Dù một nhóm dân chúng đã được di dời đi nhưng trong thành vẫn còn lại không ít bách tính. Ngu Thượng Nhung nhìn thấy dân chúng đang chạy về phía cửa thành tây.
Lúc này ở cửa thành tây có rất nhiều binh sĩ và tu hành giả lăng không bay tới.
"Dừng lại cho ta!"
“Không ai được phép chạy trốn!"
“Phàm là người sống trong thành, mặc kệ là già trẻ gái trai, là phàm nhân hay tu hành giả, ai dám tự tiện rời đi đều bị giết chết ngay tại chỗ!"
Dân chúng trong thành hoang mang lo sợ, đành quay đầu chạy về phía đông. Đám tu hành giả thủ thành tiếp tục bay lượn dưới tầng trời thấp để giám sát bách tính đang chạy trốn.
ẦM!
Lại là mot tieng vang that lon, Huyen Thien Tinh Mang cua Bich Ngọc Dao toa ra ánh sáng chói lọi như pháo hoa giữa ban ngày, cương khí xoay tròn bắn ra không ngừng xung kích tầng bình chướng.
Lát sau đao cương tiêu thất, bình chướng cũng không tiếp tục tạo ra gợn sóng.
Trên phi liễn, Vu Chính Hải ngạo nghễ đứng quan sát cả toà thành. Bình chướng này còn mạnh hơn bình chướng ở Dự Châu, Vu Chính Hải thi triển liên tục hai lần Đại Huyền Thiên Chương cũng chỉ khiến nó chập chờn gợn sóng chứ không hề có dấu hiệu vỡ vụn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!