Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

Ý thức Diệp Thiên Tầm dần trớ nên mơ hồ. Lực lượng của Phù Ấn Kim Long xao động trong cơ thế nàng, nàng cảm thấy miệng đng lưỡi khô.

Lục Châu nâng tay, một nguồn nang lượng mang theo sinh cơ nớ rộ tạm thời ốn định lại sinh cơ trong người Diệp Thiên Tâm. Nhưng sinh mệnh nàng vẫn đang không ngừng bị hao tốn.

Lục Châu ý thức được ... có lẽ Diệp Thiên Tâm sẽ chết.

"Sư phụ, đừng lãng phí nguyên khí ... đại nạn còn đang ở trước mặt." Diệp Thiên Tâm gian nan mở miệng nói. "Đồ nhi có ... có rất nhiều lời muốn nói ... với sư phụ. Đáng tiếc ... không còn thời gian nữa."

Hơi thở nàng trở nên mong manh.

Lực lượng trong Phù Ấn Kim Long vượt ngoài tưởng tượng của mại người. Mấy nữ đệ tử Diễn Nguyệt Cung quỳ rạp dưới mặt đất khóc nức nở.

Bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các cũng im lặng không nói.

"Nghỉ ngơi cho tốt. Ngươi ... không chết được." Lục Châu nói.

"Trước khi chết ... đồ nhi muốn ... muốn cầu xin sư phụ một chuyện." Diệp Thiên Tâm nói đứt quãng.

"Chuyện gì?"

"Đồ nhi muốn ... muốn trở về Ma Thiên Các. Đồ nhi đã không còn nhà đế về ... Cầu, cầu xin sư phụ đồng ý."

Diệp Thiên Tâm giãy giụa ngồi dậy, lăng không quỳ xuổng. Vết thương chí mạng cũng không cách nào ức chế được ý chí cứng côi của nàng.

Nàng cúi người lạy hắn một lạy. Một ngày là thầy, suốt đời là thầy.

Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn về phía hai người, trong mắt tràn đầy chờ mong ... chờ đợi câu trả lời của Các chủ Ma Thiên Các. Lòng người vốn dĩ rất mềm, trước tình cánh như vậy ai có thể không xúc động.

Một sư một đổ. Một già một trẻ. Một quỳ một đứng.

Thời gian phảng phất đã trõi qua thật lâu, Lục Châu mới thản nhiên mở miệng, nới ra một tiếng: "Được."

Diệp Thiên Tâm mìm cười. Sau đó nàng nhăm mắt lại ngã xuống.

Lục Châu phất tay áo, cương ấn như một chiếc thuyền nho đỡ lấy nàng roi mang vào bên trong bình chướng.

Bốn vị trưởng lão lập tức điều động nguyên khi đón lấy Diệp Thiên Tâm.

....

Ảnh mắt Lục Châu rời khỏi Diệp Thiên Tâm, quay sang nhìn về phía Lưu Qua và Tô Thánh đã bay ra xa.

Tổ Thánh bị thương không nhẹ nhưng vắn còn sức đánh một trận, trong mắt hiện ra về kiêng kỵ vạn phần.

Lưu Qua tuy bay ra xa nhưng không bị thương gì, ngoại trừ tóc tai có hơi lộn xộn ra thi không đáng lo ngại.

Lục Châu chậm rãi bay lên không trung, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng, nhìn chắm chắm vào hai người đang lăng không đứng ở đằng xa.

Lục Châu lười nghĩ lý do tại sao Lưu Qua và Tô Thánh không chạy trốn mà còn dám ớ lại giầng co với mình. Lục Châu đã nhìn thấy thanh kiểm trong tay Lưu Qua -- Lăng Hư kiểm.

Lưu Qua cũng nghẽnh tiếp ánh mắt Lục Châu. Việc đã đến nước này, không còn đường nào lui. Lưu Qua vừa định mở miệng thì đã nghe Lục Châu gân từng tiếng:

“Cho mặt mũi mà không cần."

Vừa nói Lục Châu vừa lao xuống. Đảm người kinh hô, hai mắt toá sáng, tinh thần phẩn khởi nhìn Các chủ lão nhân gia người thi triển phong thái cửu diệp.

Mặc kệ ké địch là ai, bọn họ đều hoàn toàn tin tưởng ở Lục Châu!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!