“Các chủ dùng tay không năng Bồng Lai đảo khiển người đời kinh diễm, xem ra lần đó làm việc tốt rất đáng giá."
Đám người gật đầu khen ngợi. Hoàng Thời Tiết là cao thủ bát diệp, muốn đổi phó với Cổ Nhất Nhiên cũng không thành vấn đề.
Như vậy Tô Thánh và Lưu Qua sẽ làm thế nào? Mọi người quay đầu nhìn sang.
Lúc này Tô Thánh đã lăng không bay tới gần Lục Châu, song chường đánh ra lit nha lít nhít ấn phủ.
“Là ấn phù Nho môn!" Tả Ngọc Thư lắc đầu. "Quả nhiên là cáo già. Bọn hàn nhìn ra năng lượng của huynh trưởng có thế bị tiêu hao nên cổ ý dùng loại ấn phù cấp thấp này để hao mòn nó."
“Hèn hạ!"
"Vô sỉ!"
"Hạ lưu!"
Hoa Vô Đạo quay đầu nhìn Minh Thế Nhân đứng bên cạnh vừa nói ra câu cuối cùng. "Hạ lưu ở chổ nào?"
"Chuyện đo không quan trọng, cử mắng hần là được rõi." Minh The Nhân trừng mất nhin Tô Thánh.
Phanh phanh phanh!
Toàn bộ ấn phù đánh xuổng đều bị năng lượng màu lam của Lục Châu ngần trở và đánh tan. Liên tục một khác đồng hồ, Tô Thánh không ngừng đánh ra vô số ẩn phù Nho môn.
Ầm! năng lượng mau lam lại chấn bay hắn. To Thánh kêu lên một tiếng đau đớn, lăng không lui lại đến hơn trăm mét, trong lòng kinh hãi không thôi. Cơ lão ma còn chưa tỉnh lại mà đã mạnh thế này, nếu tỉnh thì bọn hắn làm sao mà đối phó.
“Bệ hạ, năng lượng lại yếu bớt." Tô Thánh dù bị đánh bay nhưng lần công kích này cũng chứng tỏ phương pháp tiêu hao là hữu hiệu.
Lưu Qua gặt đầu hài lòng, Lăng Hư trong tay khẽ rung động. Hắn quay đầu nhìn về phía Cố Nhất Nhiên và Hoàng Thời Tiết đang chiến đấu. Hai người cảng đánh cảng xa, ké tám lạng người nứa cân nên trong lúc nhất thời khỏ phân thång bại.
Tô Thánh trầm giọng nói: "Bệ hạ đừng lo cho Cổ thống lĩnh. Cổ thống lĩnh và thần đều là người Nho môn, thuộc loại cảng đánh cảng hãng, tin rầng không bao lau nữa sẽ đanh hạ được Hoang Thời Tiết."
"Tốt." Lưu Qua đáp, tay nang kiếm lên, đường van trên thân kiem lại phát sáng
Tô Thánh cũng chp tay trước mặt, ấn phù xuất hiện. "Bệ hạ và thần cùng tiến cùng lui."
Thấy cảnh này, bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các nghiêm túc hắn lên.
"Năng lượng phòng ngự của Các chủ dường như đã yếu đi."
“Tô Thánh và Lưu Qua nghĩ trăm phương ngàn kế đế hao mòn nó, qua hèn hạ."
“Lát nữa chúng ta cũng xuất thủ dời đi sự chú ý của bọn hắn."
Bốn vị trưởng lão nhìn nhau gật đầu.
Tô Thánh và Lưu Qua điều động nguyên khí rồi bay về phía Lục Châu. Ấn phù rợp trời xuất hiện, Tổ Thanh muốn dùng thứ này đe tiêu hao het toan bộ năng lượng của Lục Châu, tạo cơ hội cho Lưu Qua xuất thú.
Khi ấn phù vừa đánh xuống ...
U---
Từ phia sau vách núi đột nhiên loẻ lên một thân ánh trăng như tuyết.
Ông! Pháp thân bát diệp xuất hiện. Năng lượng nguyên khí bộc phát như bài sơn đảo hải đánh tan toàn bộ ấn phù khiến chúng rơi lả tả xuống đất như bông tuyết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!