Minh Thế Nhân âm thầm líu lưỡi. Không ngờ tính tình Tả trưởng lão lại táo bạo như vậy. Nhưng mà ... ta thích!
Lúc này Lưu Qua chợt lên tiếng: "Tả Ngọc Thư, Cô muốn lên nui, ngươi dám ngăn cản?"
"Lưu Qua, nơi này là Ma Thiên Các, không phải hoàng cung, ngươi bớt đem bộ dạng đó ra hù doạ lão thân." Tả Ngọc Thư đạp không xuất hiện, lơ lửng trên sườn núi, quải trượng trong tay vung lên cao.
Một loạt ấn phù xuất hiện xoay xung quanh Tả Ngọc Thư, ấn phù kia chỉ có một chữ Nhân.
Tô Thánh nhíu mày. "Thiên cương Nhất Tự Phù Ấn."
'Nhân' chính là con người, là tự ấn hạch tâm của Nho môn. Nhiều năm qua có rất ít người tu luyện Nhất Tự Phù Ấn này đến mức thượng thừa, mà Tả Ngọc Thư chính là một trong số đó. Đây chính là tự phù mạnh nhất trong Hạo Nhiên Thiên Cương.
"Ánh mắt không tệ." Tả Ngọc Thư lăng không nói.
Tô Thánh cất lời chỉ trích: "Trước kia khi Nho môn truyền đạo, Tả tiền bối vốn nên là tân thánh chủ của Nho môn, rủi ro thay vị trí này lại truyền nam không truyền nữ ... Dù vậy, đệ tử tu hành trong Nho môn vẫn y như trước kính trọng ngài. Sao bây giờ Tả tiền bối lại đầu nhập vào ma đạo?"
"Lão thân làm việc còn phải giải thích với ngươi hay sao?" Tả Ngọc Thư lạnh nhạt đáp.
Tô Thánh nhất thời nghẹn lời.
Cổ Nhất Nhiên lại nói: "Tả tiền bối cần gì phải hùng hổ doạ người ... Ngươi không thể thay mặt cho Cơ tiền bối được."
Nói xong, song chưởng Cổ Nhất Nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn.
Tả Ngọc Thư nhíu mày, lập tức huy động quải trượng, 'Nhân' tự ấn hợp thành một đường va chạm với chưởng ấn kia.
Phanh phanh phanh! Cương khí tiêu tán.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!