Vu Chính Hải không nói gì.
Nghe Tư Vô Nhai nói như vậy, trong lòng hắn rất rối rắm. Bởi vì Tư Vô Nhai là người hiểu rõ nhất hắn muốn đánh hạ giang sơn này đến cỡ nào.
Bảo Vu Chính Hải bỏ qua tình thế tốt đẹp trước mắt để đến chi viện Ma Thiên Các, thuận lợi thì không nói, nhưng lỡ như gặp rủi ro thì mọi công sức của U Minh Giáo bấy lâu nay đều đổ sông đổ bể.
Một khi xảy ra chuyện như vậy, Vu Chính Hải hắn làm sao xứng đáng với toàn thể giáo chúng U Minh Giáo đang bán mạng vì hắn đây?
Thấy Vu Chính Hải lâm vào trầm tư, Tư Vô Nhai không dám quấy rầy thêm, bèn nói: "Đại sư huynh, đệ xin cáo lui."
Nói xong Tư Vô Nhai rời khỏi đại điện. Những người khác thấy vậy hiểu ý cũng lần lượt rời đi.
Đại điện trở nên yên tĩnh, ánh sáng cũng dần trở nên u ám.
Vu Chính Hải đứng chắp tay sau lưng, hai mắt nhìn chăm chăm vào vách tường, không biết đang nghĩ gì. Thỉnh thoảng ánh mắt hắn lại nhìn về phía Bích Ngọc Đao, vươn tay khẽ vuốt ve nó mấy cái rồi lại lâm vào suy nghĩ.
Ngày hôm sau.
Minh Thế Nhân đến mật thất thỉnh an sư phụ, quả nhiên vẫn không thấy sư phụ đáp lời.
Hắn thở dài một tiếng rồi bất đắc dĩ bay xuống núi. Không bao lâu sau Minh Thế Nhân đã thấy trên bầu trời xuất hiện một chiếc phi liễn cỡ nhỏ.
Phi liễn vừa hạ xuống, Tô Thánh đã trông thấy Minh Thế Nhân đứng ở đằng
xa.
"Tứ tiên sinh, lại gặp mặt." Tô Thánh lăng không bay lên chắp tay nói.
"Xin chào, xin chào." Minh Thế Nhân cười nói.
"Hẳn là Cơ tiền bối đã xuất quan, mong tứ tiên sinh dẫn đường." Tô Thánh mỉm cười đáp.
Minh Thế Nhân gãi đầu. "Thật sự rất xin lỗi, hay là ... lại chờ thêm một ngày được không?"
"Các ngươi cứ xem ta là tên tiểu nhân nói chuyện không giữ lời cũng được."
Ngoài mặt thì nói vậy nhưng trong lòng Minh Thế Nhân cũng có chút tức giận. Nào có chuyện chủ nhân không muốn gặp mà khách cứ nhất định đòi gặp cho bằng được như thế.
Tô Thánh cười nói: “Không sao, Ma Thiên Các lớn như vậy, chúng ta lên núi cho Cơ tiền bối xuất quan là được."
Minh Thế Nhan cưoi ha hả. "Neu Tô thong lĩnh là người thông minh thì nên nghe lời khuyên của ta, miễn cho đến khi gặp chuyện không hay lại hối hận."
Tô Thánh đáp: “Chỉ sợ ngươi không có khả năng đó."
Vừa nói, quanh thân Tô Thánh đã xuất hiện chi chít ấn phù. Ấn phù lóng lánh kim quang trôi lơ lửng về phía bình chướng.
Nho môn nổi tiếng thiên hạ nhờ trận pháp và Hạo Nhiên Thiên Cương. Tô Thánh rõ ràng là muốn phá trận.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!