"Được! Hy vọng Cơ huynh tuân thủ ước định giữa chúng ta." Lưu Qua nói.
Lục Châu bỗng lên tiếng: "Lưu Qua, lão phu cho ngươi một lời khuyên."
“Mời Cơ huynh nói."
"Đừng có quá xem trọng chính mình." Nói xong Lục Châu xoay người, cao giọng nói. "Tiễn khách."
Minh Thế Nhân đưa ba người Lưu Qua xuống chân núi.
“Đã nói ngay từ đầu là gia sư bế quan. Các người lại còn lãng phí thời gian."
Lưu Qua, Tô Thanh, Cổ Nhất Nhiên và mấy tên thị vệ bước ra khỏi bình chướng. Lưu Qua quay đầu đáp: “Cũng không hẳn vậy, gặp được tôn sư và nói ra suy nghĩ của mình, Cô đã đạt được mục đích."
Minh Thế Nhân liếc nhìn hắn một cái, trong lòng không khỏi cạn lời. Người này đúng là có năng lực tự an ủi rất mạnh.
Minh Thế Nhân không thèm để ý đến bọn hắn nữa, xoay người bay về Ma Thiên Các.
Chờ đến khi xung quanh không còn bóng người, Tô Thánh mới hộc ra một ngụm máu tươi, trên mặt ướt đẫm mồ hôi.
Lưu Qua nhíu mày. "Cửu diệp?"
Tô Thánh vừa điểm mấy huyệt đạo trên cơ thể vừa đáp: "Thần không dám xác định, nhưng một chiêu Tuyệt Thánh Khí Trí kia hoàn toàn có năng lực huỷ thiên diệt địa."
Cổ Nhất Nhiên nghi hoac hỏi: "Vì sao bệ hạ lại cảm thấy hắn không phải là cửu diệp?"
Người người trong tu hanh gioi đều tin rang Cac chủ Ma Thiên Các Cơ Thiên Đạo là cửu diệp, duy chỉ có mình Lưu Qua không tin.
Lưu Qua chắp tay sau lưng nói:
"Cô từng nói cửu diệp xuất hiện sẽ gây ra tai nạn khôn lường ... Nay tai nạn không hề phát sinh, e là cửu diệp trong miệng thế gian không phải là cửu diệp thật sư.”
"Cửu diệp giả?" Trên mặt Tô Thánh tràn đầy kinh hãi. "Nhưng đại nạn thọ mệnh của hắn đã tới mà hắn lại không hề hấn gì, chuyện này làm sao mà giải thích?”
Cổ Nhất Nhiên nói: “Bệ hạ có ý là, cảnh giới của Cơ lão ma nằm giữa bát diệp và cửu diệp?"
Lưu Qua đột nhiên nở nụ cười quỷ dị:
“Cô chờ hắn hai tháng ... Mặc kệ là cửu diệp thật hay giả, Cô đều sẽ cho thiên hạ một lời giải thích thoả đáng."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!