Đám tu hành giả ngoại lai đồng loạt rút đao kiếm chỉ về phía các đệ tử Bồng Lai Môn và Thanh Vân Kiếm Phái.
“Lão tiền bối, chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, bảo vật trong Bồng Lai đảo đều thuộc về chúng ta." Hai tên tu hành giả đi đến trước mặt Lục Châu hối thúc.
Mã Khánh lo lắng nhìn về phía Lục Châu.
Hắn không quan tâm lập trường của người khác, hắn chỉ lo lắng vị Cơ lão tiền bối từ đầu đen cuối đều luon hành sự khiêm tốn này. Lập trường của Cơ lão tiền bối sẽ quyết định tồn vong của Bồng Lai Môn!
Lục Châu nhíu mày nhìn về phía đám người ngoại lai, vuốt râu nói: "Lão phu có nói muốn thông đồng làm bậy cùng các ngươi à?"
Đám người giật mình.
“Lão tiền bối, chẳng lẽ ngài không muốn có được Bồng Lai Thiên Thư?”
Vừa dứt lời.
ÂM!
Huyền Không đảo lại rơi xuống mười mét!
Tầng bình chướng trên đảo đã trở nên vô cùng vặn vẹo. Rốt cuộc không chống đỡ được nữa, bình chướng nổ tung hoa thành từng mảnh nhỏ. Năng lượng như sao trên trời tán ra tứ phía.
Hoàng phu nhân biến sắc: "Nguy rồi!"
Lục Châu quay đầu dặn dò Tiểu Diên Nhi: "Diên Nhi, bảo vệ Hải Loa cẩn thận."
"Vâng! Sư phụ cứ yên tâm!"
Hải Loa có Vân Thường Vũ Y, lại được Tiểu Diên Nhi bảo vệ, trừ phi có đại tu hành giả xuất hiện, nếu không chẳng ai có thể thương tổn đến các nàng.
Trong khoảnh khắc trận pháp bình chướng vỡ vụn, trong vùng hải vực xung quanh Bồng Lai đảo đột nhiên xuất hiện rất nhiều tu hành giả lướt sóng phóng tới.
Từ trên cao nhìn xuống trông đông đúc và ồ ạt như một đàn kiến.
Hoàng phu nhân phóng lên cao quan sát, lúc này nàng mới phát hiện số lượng tu hành giả ngoại lai trên đảo chỉ là một phần rất nhỏ ... Bình chướng vừa vỡ, các tu hành giả tiềm phục trong bốn hòn đảo xung quanh lập tức xuất hiện.
Từ bốn phương tám hướng xuất hiện không dưới mấy trăm người.
"Đệ tử Bồng Lai Môn nghe lệnh, cùng chung tay ngăn địch!”
"Vâng!"
Vô số cây dù bay lên thiên không rồi lao ra bốn phương tám hướng, bắt đầu chiến đấu.
Hoàng phu nhân nhìn về phía Huyền Không đảo, than nhẹ một tiếng: "Phu quân ... ta chỉ có thể làm được đến thế!"
Huyền Không đảo vốn là một hòn đảo lơ lửng cách mặt nước biển hơn trăm mét, nay chỉ còn cách có hai mươi mét.
Trên đảo vang lên tiếng cười cuồng tiếu.
“Hoàng phu nhân, đừng oán trách người khác. Trên đời này làm gì có bằng hữu chân chính! Các huynh đệ, động thủ!"
Bồng Lai đảo luôn ngăn cách với ngoại giới, không qua lại với các tông môn khác. Nào có bằng hữu nào có thể đến trợ giúp bọn họ? Cho dù có thì cũng không ai dám chắc chắn vị “bằng hữu" này không đâm cho bọn họ một dao sau lưng.
Mã Khánh khom người nói với Lục Châu: "Cơ lão tiền bối ... xin ngài xuất thủ!"
Mã Khánh biết lúc này chỉ còn mỗi Lục Châu có thể ngăn cơn sóng dữ. Cho dù là Hoàng Thời Tiết có ở đây cũng không tài nào thay đổi chiến cuộc.
Trên bốn hòn đảo nhỏ truyền đến tiếng đánh nhau vang trời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!