Có lẽ người trong quan tài đã do dự nên chỉ bôi có may net mực trên trang giấy này.
Đồng thời bên cạnh còn có một dòng chữ cứng cáp mạnh mẽ: "Không ai có thể vĩnh sinh bất tử."
Lục Châu nghi hoặc. “Chẳng lẽ ... đây là chân lý của hắn?"
Lục Châu khẽ lắc đầu đặt điển tịch lên bàn không xem nữa, sau đó bắt đầu lĩnh hội Thiên thư.
Neu nữ tu ho Lạc that su co liên quan đen Bồng Lai đảo thì Lục Châu nhất định phải đi một chuyến đến đó xem sao. Không có lực lượng phi phàm trong người mà chỉ dựa vào thẻ đạo cụ thì hắn sẽ đau lòng muốn khóc.
Mấy trò lỗ vốn lão phu có chết cũng không chơi.
Cùng lúc đó, trong một khu rừng rậm ở phía tây nam cách Đại Viêm rất xa, nơi quanh năm không thấy được ánh mặt trời, sương mù dày đặc vờn quanh không tản, chỉ có ánh trăng treo trên ngọn cây xuyên qua sương mù mờ mịt khiến nơi này trông như thế ngoại đào nguyên.
Diệp Thiên Tâm một thân bạch y đứng dưới một gốc cây, đưa túi nước lên miệng hớp một ngụm rồi treo lại bên hông.
“Nó ở đây thật sao?"
Nàng khe khẽ tự hỏi rồi điểm nhẹ mũi chân, phi hành vào sâu bên trong rừng ậm.
Cây cối xung quanh cao hơn trăm mét, mảnh rừng rậm rộng lớn không thấy được lối ra khiến nàng cảm giác như mình đã đến nhầm nơi.
“Mê Vụ Sâm Lâm, Nguyệt Quang lâm địa ... "
Đây là một khu rừng rậm cách xa dị tộc. Có tin đồn người nào tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm sẽ bị lạc trong này vĩnh viễn cho đến lúc chết.
Đa số tu hành giả dị tộc chỉ đám tiến vào vùng bìa rừng để tìm bắt một số hung thú cấp thấp.
Diệp Thiên Tâm không cầu mong gì khác, nàng chỉ có một mục tiêu duy nhất: tìm được Thừa Hoàng.
Nàng vừa đi vừa nghỉ trong rừng rậm, gặp phải hung thú khổng lồ thì ẩn tàng tránh né, gặp phải phi cầm linh mẫn bay trên không trung thì nằm yên bất động dưới đất, thu liễm toàn bộ khí tức.
Có lúc nàng cũng sẽ thất bại, đại chiến một trận với đám hung thú, thỉnh thoảng cũng sẽ bị thương.
Đây đã là ngày thứ mười nàng tiến vào Nguyệt Quang lâm địa trong Mê Vụ Sâm Lâm.
Cách mười ngày nàng sẽ cảm thấy khát nước một lần nên sẽ tìm đến nguồn nước.
Nói cách khác ... nàng đã bị lạc trong này từ lâu.
Sau khi nghỉ ngơi, Diệp Thiên Tâm lại lần nữa xuất phát, phi hành qua những cây đại thụ cao chọc trời.
Uuuu
Một tiếng kêu vang thu hút sự chú ý của Diệp Thiên Tâm. Âm thanh vang vọng tứ phương khiến nàng nhướng mày.
Với kinh nghiệm hành tẩu trong Mê Vụ Sâm Lâm nhiều ngày, nàng biết đây là một loại hung thú đặc biệt.
Diệp Thiên Tâm giảm tốc độ, đáp xuống đất, thu liễm khí tức.
Sương mù tràn ngập không gian, nàng không thể nhìn thấy trước mặt mình là thứ gì, chỉ có thể ngừng thở chờ đợi.
Soàn soạt ... soàn soạt ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!