“Đã nghĩ rõ ràng cái gì nên làm, cái gì không nên làm rồi à? Cũng tốt." Lục Châu nói.
Thẩm Lương Thọ đột nhiên cảm thấy lời này thật quen tai, bèn nói:
"Cơ lão tiền bối đã từng nói lời giống y như ngài."
“Ò?"
"Phải chi Cơ lão tiền bối có thể bình dị gần gui như Lục tiền bối thì tốt biết mấy." Thẩm Lương Thọ nịnh nọt nói.
Dưới ánh trăng.
Hoàng Thời Tiết, Hải Loa, Tư Vô Nhai và Hoa Trọng Dương cũng bước ra khỏi đại điện.
Lục Châu chú ý thấy trong tay Hải Loa có một cây sáo ngắn, trông nàng có vẻ rất yêu thích nó.
Vu Chính Hải cũng bước ra khỏi rừng rậm, đứng dưới ánh trăng. Tất cả mọi người đều nhìn về phía vị cường giả cửu diệp này.
Lục Châu nhìn Thẩm Lương Thọ. "Bình dị gần gũi?"
“Đúng vậy a ... Lục, Lục tiền bối ... Á, bộ dạng của ngài ... "
Lúc này Thẩm Lương Thọ trông thấy một màn khiến người kinh ngạc. Dưới ánh trăng mông lung, gương mặt Lục cửu diệp đột nhiên trở nên vặn vẹo.
Lục Châu đã huỷ bỏ thời gian sử dụng còn lại của Thẻ Dịch Dung. Quang mang mau xanh lam chợt loe lên rồi biến mất.
Một vị lão giả xuất hiện trước mặt mọi người, mái tóc bạc lốm đốm một ít tóc đen, thân hình cao gầy, ngũ quan uy nghiêm, mang theo khí tức uy phong của bậc sư trưởng.
"A -- "
Thẩm Lương Thọ lảo đảo lùi ra sau, trong mắt tràn đầy kinh hãi. "Cơ ... Cơ, Cơ, Cơ lão tiền bối ?! "
Thẩm Lương Thọ hoàn toàn ngây ngốc.
Sao bộ dạng bị thay đổi rồi? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Trong lòng Tư Vô Nhai cực kỳ rung động ... Nếu người khác không biết Cơ Thiên Đạo thì thôi, nhưng Tư Vô Nhai không có khả năng không biết.
Người trước mắt không phải sư phụ thì còn ai vào đây?
"Sư ... sư phụ?" Tư Vô Nhai thất thanh hô lên.
Trong đầu hắn vừa suy nghĩ một chút đã sáng tỏ. Cửu diệp nào có nhiều như vậy, ngoài sư phụ hắn ra làm gì có ai sử dụng thần phù Thiên Sư Đạo dễ dàng như thế?
Tư Vo Nhai am tham tu trach, le ra han phai som nhan ra su phu moi phai! Chỉ trách hắn đã quá ngu xuẩn!
Thực ra Tư Vô Nhai đã từng nghĩ đến điều này trong một giây, nhưng gương mặt Lục cửu diệp lại khiến hắn phủ định ngay suy nghĩ này.
Hoàng Thời Tiết vô cùng kinh ngạc, bèn vội vàng khom người: "Thì ra là Cơ huynh! Ngưỡng mộ đã lâu."
"Thay đổi rồi kìa." Hải Loa cười nói.
Phản ứng của Hoa Trọng Dương giống với Thẩm Lương Thọ, toàn thân lảo đảo không đứng vững rồi ngồi phịch xuống đất. Ban đầu dẫn sói vào nhà Hoa Trọng Dương đã cảm thấy rất ân hận, thế mà không ngờ người này lại chính là tổ sư gia Ma Thiên Các ?!
Chuyện gì đã xảy ra?
Đám người có mặt đều ngây ngốc hoàn toàn.
Tâm tình sụp đổ sạch sành sanh!
Lục Châu cảm nhận được dung mạo mình khôi phục trở lại, râu cũng đã mọc dài. Trước sự bàng hoàng của mọi người, Lục Châu thản nhiên đáp: “Điêu trùng tiểu kỹ thôi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!